Saturday, October 30, 2021

VẤN LÒNG


 

VẤN LÒNG

 

Còn bao ngày để vui chơi?

Bao nhiêu ngày nữa khóc cười với trăng

Bao ngày còn được mon men

Múc trăng cổ độ, vớt sen Ngân Hà

 

Đã rồi phận số phù hoa

Lắng sâu hồn mộng nhạt nhòa khói sương

Đếm từng nếp xếp vô thường

Trán nhăn, mày vẹo, da bương bựa xù

 

Nằm trong dòng chảy phù du

Trôi theo con nước tiếc gì thời gian

Thôi thì cõi tạm yên an

Cứ vui với đám dã tràng…cùng vui…!

 

Tay không sẽ thấy nhẹ hều

Muốn mang cũng chẳng mang theo được gì

Làm người phải rõ vân vi

Tự mình cứ hỏi lòng mình biết ngay !

 

Hôm nay say được cứ say

Say thơ, say nhạc – say ngày, say đêm

Say quên chân cứng đá mềm

Mấy ai tự hỏi lòng mình nhiêu nhân?

 

Từ phong trần, về phong trần

Có, không, được, mất sẽ lần lượt đi

Rời xa cõi tạm tiếc gì

Nắm xương khô ấy rồi thì cũng tan

 

Biết Địa Ngục, biết Thiên Đàng?

Hỏi ai? Ai biết? Mang chi nặng đầu

Tới đâu, thay kệ tới đâu

Tới đâu thì cũng một màu đất khô!

 

 

TUYỀN LINH

2021


Saturday, October 23, 2021

QUẨN QUANH


 



QUẨN QUANH

 

                              Quanh đi quẩn lại vẫn Vũng Liêm (*)                    

Đầu tôi cục bộ như cơn ghiền

Thị Trấn nhỏ vừa, vừa vặn lắm

Vừa ăn…vừa ở…vừa huyên thiên…!

 

Từ ngày tôi chọn sống ở đây

Chuyện trước, chuyện sau cũng ngập đầy

Ngồi dưới vườn dừa nghe chim kể

Dưới sông con cá cũng vẫy vây

 

Tôi biết là ai cũng thương tôi

Con chim, con cá, đến con người

Nên tôi lẩm cẩm…cứ “ tám “ mãi

Quê hương nói riết, đâu hổ ngươi ! ?

 

Trời nắng thế nầy, tôi vẫn đi

Trên con 907 trường kỳ

Ấy thế lạ thay, vẫn thấy mát

Mát từ hồn mộng đến vị tỳ

 

Quê hương tuyệt…tuyệt…lắm ai ơi !

Mỗi bước đường quê, mỗi bước đời

Chân xa cách mấy, lòng ở lại

Tình quê là thế, xin thử coi…! ?

 

TUYỀN LINH

15/4/2019

(*) Vũng Liêm là một thị trấn nhỏ vừa thuộc huyện Vũng Liêm, tỉnh Vĩnh Long.

 

Wednesday, October 20, 2021

BỨC TRANH


 

BỨC TRANH

Một tấm lòng - một bức tranh

Sẽ là đẹp mãi…vòng quanh luân hồi

Giữ đây để thấy tình người

Trên cao lãng đãng mây cười gió reo

Dưới thấp hoa lá vui theo

Bên kia nở nụ cánh bèo Như Mai

Dù xa lắm… nét trang đài

Nhưng luôn giữ vững tâm bào duy tha

Luân hồi đến, luân hồi qua

Vẫn lòng trắc ẩn dẫn đà vân vi

Cám ơn một đóa hoa thi

Vô lượng tâm đức từ bi một đời

TUYỀN LINH

20.10.2021


Monday, October 18, 2021

TRĂNG...


 

TRĂNG…

 

Trời tối ám sao trăng vẫn sáng

Vén màn sương có thấy mắt buồn?

Rưng rưng dòng lệ sầu tuôn

Trăng ơi có thấy ngọn nguồn trái ngang?                      

 

Đêm say giấc sao trăng còn thức

Trăng lặng lờ muốn trói buộc ta?

Mắt tình lịm ánh trăng ngà

Bỗng dưng ta nhớ chiều tà môi hôn

 

Trăng cổ độ rực rằm mười sáu

Vén mây xưa thấp thoáng tình nương

Vấn vương chi lắm vấn vương…!

Vô liêu tịch mịch sầu thương một đời                  

 

Càng trái ngang càng ngời ánh nguyệt

Càng hững hờ càng đậm duy tha

Trăng ơi, có thấu lòng ta

Chia nhau hơi thở vẫn là… trăm năm

 

Trăng càng sáng, đêm càng hư huyễn

Người đang còn, người thực hay hư?

Trăm năm một nỗi sầu tuôn

Biết ai mà gởi chân ngôn bây giờ..! ?

 

TUYỀN LINH

      2021


Friday, October 15, 2021

TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT

  TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT

                                                         Tuyền Linh

TẬP I – Trò Đời Và Công Lý

Phần 6

27.4.2020 – Hôm nay thứ hai, ngày đầu tuần, mình nôn nao dậy sớm để xem thời sự. Đối với mình, tin Covid – 19 là tin nóng hổi nhất. Rất vui là không có gì, không ai bị nhiễm thêm cả. Mình định điện cho phòng bán vé Hảng xe Phương Trang xem bao giờ xe hoạt động lại, nhưng sực nhớ là mình đã hỏi hôm ngày 22.4.2020 rồi. Họ bảo đến ngày 03.5.2020 sẽ có thông báo mới. Mình cụt hứng. Bịnh tim mạch của mình không thể ở tại quê nhà Đơn Dương lâu dài được mà phải thường xuyên ở Sài Gòn, để đôi khi có sự bất trắc về sức khỏe đặng kịp thời cứu chữa. Mình là dân nhà nghèo mà lâm phải bịnh của nhà giàu. Người ta thường bảo bịnh tim là bịnh nhà giàu đó bạn. Rõ khổ!

28.4.2020 – Sáng nay mình dậy hơi trễ. Cứ suy nghĩ hoài về thời gian chờ đợi để đi Đơn Dương, để ra Tòa. Đối với mình, sự chờ đợi là một cực hình. Những sự chờ đợi liên đới nhau làm cho mình thêm khó chịu, bối rối – như là chờ ngày xe khách các tuyến đường liên tỉnh được phép chuyển bánh lại để mình có phương tiện đi Đơn Dương lo công việc khởi kiện. Thật trớ trêu cho mình, các cơ quan hành chính đã được phép làm việc trở lại bình thường, nhưng những phương tiện đi lại liên tỉnh thì xe chưa được phép chuyển bánh, như xe Phương Trang chẳng hạn. Điều nầy làm mình kẹt cứng, không biết phải xử lý ra sao nếu Tòa án gởi giấy mời thụ lý vụ án khởi kiện? Cũng vì lý do nầy nên mình suy nghĩ suốt đêm, gần sáng mới chợp mắt được một chút.

29.4.2020 – Đêm qua, giấc ngủ cũng chập chờn, phần vì khí trời nực nội, phần vì lo nghĩ về vấn đề Tòa án. Bây giờ mới 6h20 mà nắng chang chang. Đêm ít ngủ nên mình thấy đói bụng sớm. Dù sao mình cũng ngồi ráng nghe bản tin về dịch bệnh Covid – 19 cho hết. Thật mừng khi biết, tính cho đến ngày hôm nay ( 29.4.2020 ) là 13 ngày liên tiếp không có ca lây nhiễm nào. Qúa tốt.

 Mình cỡi xe phóng ra phố một chút để thư giãn cái đầu, tiện thể ghé tiệm bún bò ăn sáng. Mới sáng sớm mà tiệm cũng khá đông khách. Mình chọn một góc ngồi cũng tương đối xa những thực khách khác cho an toàn. Ăn xong, mình vội trả tiền rồi ra lấy xe chạy lòng vòng vào chợ, mua một trái đu đủ chín về bỏ tủ lạnh để ăn. Như mình đã thường nói với bạn, mình rất thích đu đủ, vì ăn đu đủ rất nhuận trường.

01.5.2020 - Rất nhiều lần mình muốn gọi điện cho luật sư N. để trao đổi vài chuyện, nhưng nghĩ những ngày nầy là những ngày nghỉ việc, ai cũng cần sự yên tĩnh để nghỉ ngơi, nên mình lại thôi.

 Tự nhiên mình cảm thấy hơi buồn buồn, trống tay trống chân quá, mình lên mạng tìm xem lại những trận bóng đá của U22 Việt Nam trong Sea Games 30 vừa qua cho đỡ buồn. Ngoài thơ văn và âm nhạc, đây cũng là niềm đam mê của mình. Hành trình của U22 Việt Nam đi đến trận chung kết Sea Games 30  thật là gian nan nhưng đầy thú vị. Sau 60 năm chờ đợi, Việt Nam lên ngôi vô địch là xứng đáng thôi. Mình xem lại từ vòng loại cho đến trận chung kết. Đa phần trận nào Việt Nam cũng thắng. Duy chỉ có trận U22 Thái Lan - U22 Việt Nam là hòa 2 – 2 trong tư thế Việt Nam lội ngược dòng rất ly kỳ ngoạn mục. Cũng từ trận nầy, U22 Thái Lan chính thức bị loại khỏi giải.

03.5.2020 – Hôm nay là Chủ Nhật, đúng ngày mà phòng bán vé hảng xe Phương Trang hẹn mình để cho biết tin rằng xe được phép chuyển bánh lại hay chưa. Bây giờ còn quá sớm, mới 6h15, đợi đến 7h00 mình sẽ gọi hỏi thì biết ngay thôi. Mình hy vọng xe sẽ được hoạt động bình thường cho dân đi lại, trong đó có mình. Mình rất cần. Có thể qua tuần nầy, hồ sơ khởi kiện của mình sẽ được xét duyệt. Mình mong Đơn Đề Nghị Xác Minh Thu Thập Tài Liệu Chứng Cứ của mình sẽ được Tòa án triển khai, các chứng cứ vẫn còn nguyên bản, không bị sai lệch sự thật ban đầu khi mình ký giao kết, như thế thì rất tốt cho mình. Mình chỉ mong có thế!

04.5.2020 – Mình không ngủ được, thức dậy rất sớm, chỉ mới 3h10 thôi. Có lẽ do tuần lễ nầy rất quan trọng đối với mình. Thắng hay thua kiện đều nằm trong kết quả xác minh của Tòa án sau khi thu thập tài liệu chứng cứ việc giao nhà và đất cho CTTTr. Những dữ liệu thu thập còn giữ nguyên bản hay bị xê dịch thất thoát đều có thể xảy ra. Mình mất ngủ là ở chỗ nầy. Mình đặt sẵn trong đầu mình 2 giả thiết:

1/. Còn nguyên bản

2/. Không còn nguyên bản, mất đi lời giao kết và chữ ký của mình.

Dù với giả thiết nào, mình cũng phải tìm ra phương án giải quyết làm sao cho thật kín lý. Đây là điều mình cần động não ngay từ bây giờ. Dù biết rằng mình là người ăn ngay nói thật, nhưng trước Tòa thì phải chứng minh bằng giấy trắng mực đen và lý phải được kín kẽ bạn à. Mình không học luật, nhưng mình đọc sách nhiều nên kiến thức tổng quát cũng rành chút chút. Hi…hi…! Bạn nghĩ thế nào? Chúc mình may mắn chứ!?

05.5.2020 – Sáng nay thằng con trai vừa nhận được giấy báo của Tòa án Huyện Đơn Dương mời mình về việc thụ lý vụ kiện. Có lẽ ngày mốt nó sẽ mang giấy mời của Tòa án vào Sai Gòn cho mình, vì mình đang nằm dưỡng bịnh tại đây. Do bịnh hoạn tuổi già nên phải loanh quanh thế đấy bạn à. Thật khổ! Các phương tiện xe cộ di lại liên tỉnh đã được phép hoạt động trở lại, nhưng đúng lúc mình không được khỏe. Mình sẽ suy nghĩ lại xem sao, nếu cùng lắm thì mình sẽ ra phòng công chứng làm giấy ủy quyền cho luật sư N. thay mặt mình tham gia mọi việc tố tụng tại Tòa án huyện Đơn Dương. Mình sẽ trao đổi với luật sư N. một số điểm nhấn cần thiết để luật sư có sẵn thêm dữ liệu ứng đáp khi cần đến. Mình sống suốt 42 năm trong gia đình, nên có những chi tiết nhỏ nhưng cần mà chỉ có mình biết, luật sư N. làm sao biết hết được để đơn cử tranh tụng.

06.5.2020 - Tối qua mình ngủ một lèo thẳng đến gần 3h sáng thì thức giấc luôn đến sáng. Mình cảm thấy đầu óc rất tỉnh táo nên làm được rất nhiều việc. Mình kiểm tra từng câu chữ trong bản Giấy Uỷ Quyền cho luật sư N. Mình nghĩ, đã nói đến Tòa án là phải giấy trắng mực đen cho đúng luật, lý lẽ phải rõ ràng minh bạch, không ú ớ theo kiểu hàng hai được. Mình còn những việc dang dở chưa làm như: công chứng bản sao Giấy Kết Hôn, bản sao Hộ Khẩu, bản sao giấy Chứng Minh Nhân Dân, trích lục Giấy Khai Tử của bà xã Cao Thị Lan. Mình phải cố gắng hoàn tất trong tuần nầy cho xong.

07.5.2020 – Sáng nay cũng như sáng hôm qua, mình thức dậy lúc 3h10, loay hoay mãi trên máy tính, xem đủ thứ chuyện trên đời. Bụng thấy đói sớm, nhưng sực nhớ hôm nay là rằm lớn nên đâu ăn mặn được. Mình uống đỡ ly cà phê bột, chờ đến gần 6h mới chạy ra quán mua gói mì chay về ăn cho êm bụng để còn uống thuốc bịnh. Như mình đã nói với bạn rồi đó, mình ăn cơm mỗi ngày 3 bữa thì cũng phải uống thuốc mỗi ngày 3 lần. Nhờ vậy mình mới cầm cự đến từng tuổi nầy đấy bạn. Bạn nên bắt chước mình để còn hy vọng sống thọ nhé! OK?

08.5.2020 - Mấy hôm nay nhận phổ nhạc cho khách hàng khá nhiều, cũng mừng mà cũng lo. Mừng vì có công việc làm là có tiền thu nhập. Lo vì thời gian quá cận kề ngày lên đường đi Đơn Dương để tiếp xúc với thẩm phán Tòa án, vì đã nhận được giấy mời của Tóa án.

 Mình cảm thấy người không được khỏe lắm nên có lẽ mình phải bao xe dịch vụ du lịch 4 chỗ lên Sài Gòn nghỉ lại một đêm nhà con gái và sáng hôm sau sẽ lên đường đi Đơn Dương. Mình dự trù ngày 11 tháng 5 năm 2020 sẽ khởi hành. Có thể ngày mai và những ngày kế tiếp, mình sẽ tạm biệt bạn để đi lo công việc. Đừng buồn nhé! Sau những ngày đi đó, chắc chắn mình sẽ tiếp cận nhiều điều mới lạ. Khi về nhà, mình sẽ kể cho bạn nghe. Dĩ nhiên là thú vị xen lẫn chút cay đắng không thể tránh khỏi. Nhưng không sao, mình chịu đựng được. Cuộc đời mà…!

11.5.2020 – Đúng 11h00 trưa, mình lên xe Hồng Ân – xe khách địa phương trên Đơn Dương vào Sài Gòn đón khách. Trời nóng bức, mồ hôi nhễ nhại. Xe chạy lòng vòng trong thành phố để rước khách hẹn trước. Mãi đến 12h 10, xe mới bắt đầu rời Sai Gòn, thẳng đường quốc lộ 27 đi Đơn Dương. Nằm trên xe mà suy nghĩ lung tung, mình dự trù chuyến đi nầy hơi lâu, có lẽ đợi mọi chuyện ngã ngũ mới quay về. Xe giường nằm máy lạnh, rất mát mẻ êm ả, mình cố gắng chợp mắt một chút nhưng không sao ngủ được. Mọi chuyện cứ quay cuồng trong đầu. Mình lo nhất là sức khỏe. Chừng hai năm trở lại đây, mình không bao giờ tin vào sức khỏe của mình, nên việc gì phải kéo dài thời gian chờ đợi là mình rất sợ. Cũng may là hơn một năm nay, bịnh xơ vữa mạch vành của mình không có dấu hiệu thất thường. Đúng ra thì dù không có dấu hiệu gì, nhưng định kỳ cứ 3 tháng phải đi tái khám một lần cho chắc. Mình theo thạc sỹ bác sỹ Huỳnh Ngọc Thiện - viện phó viện tim mạch Sài Gòn từ năm 1995 đến giờ đó bạn. Bạn thấy kinh khủng chưa? Tuy mình ít đi tái khám, nhưng toa thuốc của BS Thiện cho, mình vẫn ra nhà thuốc tây mua và uống đều đều theo toa hướng dẫn. Chỉ khi nào có triệu chứng khác thường thì tức tốc mình phải đi tái khám ngay.

 Hình như ngoài trời sương xuống nhiều nên hơi lạnh, mình nhìn qua cửa kính xe, thấy xe đang lên dốc đèo Bảo Lộc. Mình nhìn đồng hồ thấy 4h sáng. Như vậy là xe đã di chuyển một đoạn đường khá dài mà mình chẳng hay biết gì hết. Phải chi cuộc sống cứ trôi đi một cách âm thầm và êm ả như thế thì hạnh phúc biết mấy! Trên xe, mình đổi tư thế từ nằm qua ngồi để quan sát cảnh vật hai bên đường cho được rõ hơn. Lâu lắm rồi, mình không đi những chuyến xe đêm qua các đoạn đường nầy nên cảm giác bây giờ hơi thấy lạ. Ngày xưa, hồi thời kỳ bao cấp, mỗi tháng mình qua lại lối nầy ít nhất là một lần. Ngày ấy tuy cuộc sống vật chất thiếu thốn nhưng mình rất vui, vì ít va chạm như bây giờ, những va chạm khiến mình khát thèm sống thời kỳ đồ đá quá.

                         ( còn tiếp phần 7 )

TRIỆU TRUNG, QUÊ HƯƠNG TÔI

Friday, October 8, 2021

BÀI THÁNG 10


 

BÀI THÁNG 10

Bài thơ tháng 10 tôi viết lên đây
như cố níu huyễn mơ về hiện thực
những hiện thực thế kỷ này tôi gặp
biết chẳng đồng tâm với thế kỷ trước bao giờ !
nên có mơ…cũng chỉ là mơ
dẫu giấc mơ thật đẹp mà tôi đang nấn níu

Ôi, ngọn Everest kia vẫn có dấu chân người lên tới
sao tôi lặn lội hoài mà em vẫn cứ là em
vẫn ngất ngưởng vút cao chẳng thể nào lên
dù em thông minh, dịu hiền của thời mắt nai răng khểnh
Xin hãy chỉ giùm tôi nơi nào là bến đến
để tôi khua mái chèo trăng về điểm hẹn trao tình
Dẫu mai nầy là cổ độ điêu linh
nghìn năm sau bến xưa trăng vẫn sáng

Em đừng sợ bình minh thôi tỏ rạng
khi nụ tình đang khoe sắc xuân thì
Em vẫn là em,
tôi chỉ là người chiêm ngưỡng đóa hoa thi
rất trang trọng , không để phách đàn rơi loạn nhịp
Chỉ mong em, mãi mãi là nụ tình - xin đừng khép
bởi tim tôi chẳng có tuổi bao giờ
Tim vẫn luôn là Nhạc là Thơ
luôn mang giọt sương mai cho hoa em thắm nụ
Đêm, tôi tâm sự với những vì tinh tú
Ngày, buồn vương theo những giọt đàn trầm

Đến một lúc nào chim sáo đã sang sông
tôi sẽ ngẩng mặt lên trời xin các vì tinh tú
cho thuyền tôi xuôi dòng về lối cũ
gác mái chèo trăng, cập bến Tương Giang
Một trăm năm…hay cả một vạn năm…
tôi vẫn là tôi của thời sinh lầm thế kỷ
Yêu em lắm…
hỡi em mắt nai răng khểnh…!

TUYỀN LINH

 

Monday, October 4, 2021

ĐÀ LẠT MƯA PHÙN


ĐÀ LẠT MƯA PHÙN

Rủ nhau mây kéo ngang trời
Nhả mưa rả rích ngọt lời môi thơm
Như em những lúc dỗi hờn
Dòng châu tuôn chảy buồn hơn mưa về

Anh ngồi đẫm ướt cơn mê
Liêu xiêu quán cóc vỉa hè nhìn mưa
Nhớ em nói mấy cho vừa
Giọt dài giọt vắn chưa bưa nỗi niềm

Mưa Đà Lạt, mưa dịu êm
Đang ru dỗ giấc cô miên lặm tình
Hàng thông như mưốn lặng yên
Phùn bay lất phất gọi tình lao xao

Lắng sâu má thắm hoa đào
Buồn lay lắt nhớ hôm nào chia tay
Mưa về Đà Lạt sáng nay
Những ô dù nhỏ ngập đầy chiêm bao

Hồn anh lơ lửng trên cao
Giọt mưa thấm đẫm lần vào cõi hư
Mơ màng từng hạt mưa xưa
Tay trong tay ấm dưới cơn mưa phùn

Bây giờ mưa… chỉ một mình
Những nghe hiu hắt cuộc tình nhân gian
Từng câu lục bát đoạn tràng
Em ơi, Đà Lạt võ vàng mùa rơi… !

TUYỀN LINH


Friday, October 1, 2021

TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT


TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT

                                                     Tuyền Limh

TẬP I – Trò Đời Và Công Lý

Phần 5

22.4.2020 – Ngày nầy là mốc thời gian quan trọng về việc cách ly xã hội để đề phòng dịch bệnh Covid – 19. Vì thế nên mình dậy thật sớm để theo dõi tin tức. Không uổng công chờ đợi của mình, niềm vui như được nhân đôi với ghi nhận như sau: Việt Nam có 6 bịnh nhân được chữa khỏi COVID – 19. Cùng lúc, liên tiếp 6 ngày Việt Nam không bị nhiễm virus corona ( 17, 18, 19, 20, 21, 22/4/2020 ). Trên cả tuyệt vời, phải không bạn?

 Mình nghe tin tức xong, vội tắt máy và cỡi xe chạy liền một mạch đến tiệm bún riêu, mua một bịch riêu giò về ăn mừng. Đừng cười mình nhé bạn, mình ăn mừng theo kiểu nhà nghèo đó mà. Trên đường về, mình ghé hiệu sách mua vài cây bút nguyên tử xanh, cây kéo nhỏ cắt giấy,vài cặp túi nylon cứng đựng hồ sơ và hai quyển vở 200 trang để về ghi chép linh tinh.

 Vừa về đến nhà thì thấy chú thợ hớt tóc đã chờ sẵn từ bao giờ. Để tránh chung đụng chỗ đông người, hôm qua mình có hẹn chú thợ hớt tóc đem theo đồ nghề đến nhà mình hớt tóc cho mình. Mình chịu trả công 30 ngàn đồng một lần hớt thay vì 20 ngàn như giá thường lệ. Sau 20 phút, tóc tai đã sạch sẽ, cảm thấy đầu cổ nhẹ hẳn ra. Mình chạy vội vào phòng tắm, đóng cửa, cởi quần áo và vặn vòi sen. Ôi thôi…! Cúp nước. Không biết làm ăn kiểu gì mà  giờ nầy đang nóng nực thì mấy ông bên Cty nước lại cup nước? Thật tai hại! Lại phải mặc quần áo dơ vào trong lúc mình mẩy mồ hôi còn đang nhễ nhại. Xui xẻo làm sao…! Thôi thì cũng đành chịu khó ra lu nước mưa sau bếp xách đỡ hai thùng vào tắm, chứ biết sao giờ? Lần nầy cup nước hơi lâu. Nghe đâu cup từ hồi 6h05 sáng. Như vậy là cup lúc mình vừa rửa mặt xong. Kẹt thật, sáng nay mình thấy giỏ quần áo dơ hơi đầy, cup nước như thế nầy thì làm sao chút nữa giặt đây? Giặt tay sao xuể? Mà nước mưa đâu có nhiều để giặt. Chán thật! giữa lúc dịch Covid - 19 đang đe dọa cuộc sống mà lại gặp cảnh hết cup điện đến cup nước, rồi lại tụt mạng, đủ thứ trên đời. Nghe mà ê ẩm quá…! Thời tiết những ngày gần đây quá nóng rát, từ 32 đến 37 độ là chuyện bình thường. Một nỗi lo nữa đang canh cánh bên lòng là việc xe cộ đi lại giữa các tỉnh thành trong cả nước. Mình vừa mới điện hỏi chỗ tổng đài đặt vé hảng xe Phương Trang thì được biết, hiện chưa có lệnh cho xe chạy lại. Phải đợi đến ngày 03 tháng 5 năm 2020 mới được tin như thế nào. Lại thêm một mốc thời gian nữa cho việc cách ly. Đành đợi vậy. Biết sao!

23.4.2020 – Sáng nay mình cố ý dậy trễ, thật ra thì không phải mình mê ngủ, mà mình nằm suy nghĩ vẩn vơ đủ chuyện. Mình nhớ, hôm nạp đơn khởi kiện đến Tòa án, mình có kèm theo ĐƠN ĐỀ NGHỊ XÁC MINH THU THẬP TÀI LIỆU CHỨNG CỨ liên quan đến toàn bộ hồ sơ trong việc tặng cho nhà cửa đất đai của mình với CTTTr. Nếu hồ sơ lưu còn nguyên vẹn, không có sự thất lạc chủ ý, thì mình tin rằng đơn kiện của mình rất chính lý. Và mình hy vọng. Nhưng, như mình đã từng nói với bạn, đời không có gì tuyệt đối cả? Bỗng nhiên giờ phút nầy mình lại thấy sợ câu nói đó. Lạy trời, đừng có kiểu “ thần khẩu buộc xác phàm “ nhé trời..!

24.4.2020 – Như vậy là phương tiện giao thông liên tỉnh chưa có dấu hiệu gì khả quan, việc đi lại hơi bế tắc. Nghe nói ngay cả những xe con dịch vụ du lịch chở khách cũng bị cấm, không được lưu thông. Mình thấy đáng lo. Mình chỉ sợ Tòa án đưa giấy mời thụ lý vụ khởi kiện của mình trong lúc nầy thì phải xoay xở sao đây? Đi bằng phương tiện gì? Chắc tình trạng nầy buộc phải hội ý với luật sư N. xem ông ta có ý kiến ra sao?

25.4.2020 - Cả đêm mình không sao chợp mắt được, cứ suy nghĩ hoài về việc hồ sơ lưu trong văn phòng nhà đất huyện Đơn Dương. Nếu chẳng may việc khởi kiện của mình bị đánh động, dẫn đến hồ sơ lưu giao nhà và đất của mình cho CTTTr bị thất lạc một cách chủ ý ở những điểm quan trọng, thì mình sẽ bị thất lý trước phiên Tòa. Mình đang cố gắng cân bằng tâm lý để tinh thần không ảnh hưởng suy sụp do những ngờ vực đó. Phải cố gắng tin vào bản mệnh của mình “ ở hiền gặp lành “. Vâng, TIN !

 Bây giờ mới 4h10 sáng, mình muốn lên giường nằm lại một chút cho đỡ mệt vì thấy trong người hơi khó chịu. Phía ngực trái của mình nhói liên tục. Lúc 3h05, mình đã uống nửa viên BETALOC ZOK 50 và một viên IMDUR 60 rồi, thế mà bây giờ người vẫn chưa thấy bình thường lại. Chắc phải uống tiếp một viên NITROMINT 2,6 mg mới yên thân. Bạn đừng lo cho mình nhé, mình không phải dạng người uống thuốc cẩu thả đâu. Thuốc mình vừa uống nằm trong toa thuốc do bác sĩ  Phó Viện Trưởng viện tim mạch TP Hồ Chí Minh cho. Ông là thạc sĩ bác sĩ Huỳnh Ngọc Thiện. Mình theo ông từ năm 1995 đến nay đó bạn. Nếu không có ông thì mình đã xanh cỏ lâu rồi, có đâu bây giờ còn ngồi “tám” với bạn.

 Mình hé mắt thấy mặt trời rọi qua cửa sổ, mình uể oải ngồi dậy và bước ra khỏi giường. Mình mở cửa, mặt trời sáng rực chiếu tràn vào nhà. Mình dắt con Ky và con Xù ra cột gốc cây ngoài vườn rồi mới trở vô đánh răng rửa mặt. Một đêm với trạng thái lo âu thấp thỏm, thật đáng ghi nhớ.

 Nhìn đồng hồ đã 9h00 rồi mà mình vẫn chưa thấy đói, dẫu vậy mình cũng phải ăn chút gì vào bụng để còn uống thuốc nữa.Mình mở thùng lấy gói phở bò ra chế nước sôi, cố nuốt và tự nhủ, xem như uống thuốc vậy mà! Rồi mọi khó khăn cũng qua. Bỗng sực nhớ, mình chạy ngay đến bàn viết, mở máy và lên mạng. Mình vào mục YouTube thường ngày để xem tin tức dịch Covid – 19 hôm nay ra sao. Tin tức ghi nhận hôm nay có 2 ca nhiễm mới và đã được đưa đi cách ly. Bạn thấy đấy, cũng còn cần lắm việc đề phòng, không thể chủ quan được.

 Mình cảm thấy cổ họng hơi khô, hình như mình thèm chút gì lạnh lạnh ngòn ngọt. Mình xuống bếp mở tủ lạnh lấy vài miếng đu đủ chín ăn ngấu nghiếng. Thật đã khát! Thường thì đu đủ chín, nếu bạn gọt vỏ và cắt ra từng miếng nhỏ vừa ăn, để trong tủ lạnh trên 1 giờ thì ăn rất ngon, nhất là vào mùa hè nóng nực như hôm nay. Đặc tính của đu đủ chín là hút độ lạnh rất nhanh, do đó mình rất thích. Mình thấy đu đủ giàu chất dinh dưỡng, lại nhuận trường tốt, mà rẻ tiền nên hôm qua nhân lúc đến Bưu Điện gởi tiền cho cậu con trai, mình ghé chợ mua 2 quả đu đủ chín thật lớn, trên 2kg, giá chỉ 15 ngàn đồng. Rẻ như cho. Vậy mà khi trả tiền, bà cụ bán hàng rau còn cám ơn mình rối rít. Thật tội nghiệp! Trong những ngày cách ly để tránh dịch bệnh Covid – 19, các hàng bán nhỏ lẻ ngoài chợ như bà cụ nầy, rất ế ẩm. Các hàng trái cây là tội nghiệp nhất. Mình nhìn lướt qua, thấy còn tồn đọng khá nhiều trái cây sắp ung thối. Làm sao có thể bán trôi qua ngày mai?

 Trời vẫn đang nắng nóng, bây giờ là 16h10 chiều rồi mà không khí vẫn còn oi bức quá, vừa tắm xong đã thấy nực nội lại ngay. Mình muốn tìm một thú vui nào đó để giải khuây cho đầu óc bớt căng thẳng. À, mình nhớ ra rồi. Xem lại các trận bóng đá của U23 Việt Nam năm 2018 là thú vị nhất. Đây là bịnh ghiền của mình mà! Những trận bóng đá của U23 Việt Nam năm 2018 đã cho mình rất nhiều cung bậc cảm xúc. Ví dụ như trận tứ kết U23 IRAQ - U23 VN, hay trận bán kết U23 QATAR - U23 VN. Tất cả thật tuyệt vời, không thể tin nổi. Mình xem đi xem lại rất nhiều lần mà vẫn bị cảm xúc lôi cuốn. Mừng vui quá nên không thể cầm được nước mắt. Cho đến bây giờ xem lại vẫn vậy. Mình rất tự hào với tài năng của các con em mình. Chỉ tiếc một điều, giá như trận chung kết với U23 Uzbekistan mà không bị xui rủi thua phút thứ 120 thì khi đá penalty, không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhất là lúc thủ môn Bùi Tiến Dũng đang có phong độ cực cao.

 Mình xem xong trận bóng đá giữa U23 IRAQ và U23 VIỆT NAM thì mình cảm thấy không khí có phận dịu bớt. Bây giờ gần 18h00 còn gì? Trời đã sụp hẳn nắng. Mình vào phòng tắm dội nước một lần nữa cho nhẹ người để chuẩn bị dùng cơm chiều.

26.4.2020 - Vẫn như hôm qua – nóng – bây giờ mới 4h00 sáng mà không khí như thế, chắc trong ngày sẽ nóng dữ lắm đây!

 Mình làm thủ tục vệ sinh răng miệng xong, liền ngồi vào bàn để tán gẫu với bạn đây. Mạng hôm nay thật tốt, mở là lên ngay. Bạn vẫn khỏe chứ bạn? Sẵn sàng “tám” với mình chưa? Ồ…! Bạn nghe gì không? Hình như trời đang mưa? Mái tôn đang reo lên đó bạn. Lại im mất rồi. Chỉ rắc vài hột. Mưa gì kỳ cục vậy ông Trời? Mưa kiểu nầy thì ngày nay bị hầm mưa, nóng phải biết!

 Bỗng nhiên sáng nay lại thấy đói bụng sớm. Mình tạm cho máy đứng, đến thùng mì gói lấy ra gói phở bò VIFON chế nước sôi ăn tạm. Lâu lâu thưởng thức vị phở cũng thấy ngon, lạ miệng. Cứ loay hoay mãi trên mạng mà trời rựng sáng lúc nào không hay.

 Nghe con Ky và con Xù sủa om, mình chạy ra mở cửa xem thử có khách nào vào nhà không, thì ra con mèo xám cạnh nhà đang ăn vụng tô cơm thừa của chó, vụt chạy. Thấy trời sáng quá, mình mở hẳn cửa cái và cửa sổ cho nắng mai chiếu vào, nghe mùi hương hoa mai chiếu thủy phảng phất, thật thích.

 Hôm nay là chủ nhật, hoa trước sân nhà mình nở rộ tứ phía. Mình rất thích mấy chậu hoa giấy và hai hàng hoa dại màu tím mỗi sáng khoe sắc rất dễ thương. Những tác phẩm Thơ của mình, mình viết rất nhiều về hoa. Hoa chính là người tình của mình, mình luôn nhân cách hóa trong thơ, nên mình yêu hoa là thế đó bạn. Lâu nay, mình thường tâm sự với bạn toàn những chuyện nghe khô khan quá, khô hơn cả ngói. Bây giờ mình xin đọc cho bạn nghe hai bài thơ mình đã đăng trong các Báo Điện Tử trong những năm qua nhé, ít ra cũng cho chúng ta những dịu mát trong tâm hồn khi trời đang khô rát.

 

                                                                       

CHỦ NHẬT

Những chậu bông giấy thắm
Đứng khoe sắc trước sân
Lòng tôi nghe thanh thản
Nỗi xa cùng niềm gần

Hôm nay sáng chủ nhật
Nắng rọi vào tận nhà
Nắng thăm từng ngõ ngách
Như thể muốn kiểm tra

Tôi đi theo bóng nắng
Định năn nỉ một điều
Rằng đời người ngắn quá
Nắng đừng tắt giữa chiều ! ?

Nắng hôm nay nghe dịu
Giữa cuộc sống oi nồng
Thời gian lại quá vội
Cho phận người long đong

Nói làm sao cho hết
Những đau đáu đời thường
Tình, tiền và cơm áo
Mớ bòng bong nhiễu nhương…!

Tôi vẫn theo bóng nắng
Suốt sáng chủ nhật vui
Nghe trong lòng phơi phới
Vì năn nỉ nắng rồi !

Tuyền Linh

 

 

Em, hoa trinh nữ Đà Lạt

Rã rời trong cuộc trăm năm
Lang thang tìm chốn bụi trần giải khuây
Bất ngờ lại gặp em đây
Ơi, em trinh nữ, tình nầy gởi trao ?

Nầy em môi thắm má đào
Sao hay mắc cỡ làm sao giao tình ?
Tôi người sống với tâm linh
Nên càng yêu quý sắc tình của em

Dù gió táp, dù mưa lên
Em thu cánh lá, xếp rèm mi cong
Gọi em” mắc cỡ” được không
Biết em trinh tiết một lòng đợi ai ?

Em e ấp nhưng lắm gai
Khiến khách trần tục chẳng ai dám sờ
Tôi tin em chẳng hửng hờ
Thi nhân mặc khách đang tơ tưởng mình ?

Hỡi em trinh nữ xinh xinh
Mặn mà sắc tím đượm tình gái quê
Quanh năm đường đất đi về
Gặp em tôi thấy tràn trề niềm vui

Chỉ có em, chỉ em thôi
Cho tôi biểu tượng vững đôi chân mình
Sức sống em thật hiển linh
Đèo cao dốc thấp vẫn bình tâm leo

Tôi qua muôn vạn dốc đèo
Gặp em Đà Lạt, chỉ yêu em vì…
Trắng trong, trinh tiết, gan lì 
Gió mưa bão táp mấy khi chùn lòng

Trơ như đá, vững như đồng
Bao giờ em mới bềnh bồng nợ duyên ?
Xin cho tôi biết nghe em
Để tôi kịp gọi thơ lên đón tình

Tuyền Linh

* Hoa trinh nữ là loài hoa dại, còn có tên gọi Hoa mắc cỡ, đẹp mặn mà nhưng lắm gai.

                       ( còn tiếp phần 6 )