CDS NHẠC ONLINE
- TRANG CHỦ-THƠ TÌNH
- CD1: Một Lần Là Trăm Năm
- CD2: Ơn Em Một Đóa Sen Nồng
- CD3 - Chủ đề: Lặng Lẽ Tình Đi
- CD4 - Chủ đề: Mơ Chỉ Là Mơ
- CD5 - Chủ Đề: Giọt Nước Mắt
- CD6 - Chủ Đề: Mong Manh Tình Buồn
- CD7: Trường ca: NỖI LÒNG CHINH PHỤ
- CD8: RONG CHƠI VÔ THƯỜNG
- CD9: Trầm Khúc Tuyền Linh
- TIỀN KIẾP
- VĂN
- NHẠC HAY KHẮP NƠI
- TIỂU SỬ TÁC GIẢ
- THƠ HAY KHẮP NƠI
- Tình Khúc Tuyền Linh - Nguyễn Văn Thơ Google +
- Nguyễn Văn Thơ Facebook
Tuesday, February 23, 2021
Saturday, February 20, 2021
TẠ LỖI
TẠ LỖI
1.
Anh ngồi đây với tâm hồn bão nổi
Nhớ về quê, nhớ quá những ngã tình
Nơi quê mình em vẫn nằm yên giấc?
Thời gian đi như xé nát tim anh
Em cứ trách…muôn đời em cứ trách…
Con tim anh nào hóa thạch bao giờ !
Sống đành phải lao vào cuộc dâu bể
Nhưng hồn anh mãi mãi vẫn là thơ
Chỉ có tiếc vì đường đời quá rộng
Mà chúng mình tuổi mộng chẳng dài thêm
Đối với anh, quê hương là nhựa sống
Nuôi anh từng năm tháng thiếu vắng em
Dịp nào đó hồn thiêng em trở giấc
Hãy về thăm lối cũ lúc sinh thời
Kể anh nghe về những gì còn, mất
Đà Nẵng ơi, nỗi nhớ chẳng hề vơi
Ôi nhớ quá con đường làng dẫn lối
Nại Hiên Tây với nhịp bước ngập ngừng
Ngày hai buổi qua Viện Chàm im tiếng
Thời khắc chìm trong hơi thở rưng rưng
Em có thấy trường Sao Mai một thuở
Còn lung linh tuổi ngọc buổi tan trường
Tà áo trắng bay bay trong gió thoảng
Rải giọt tình dọc suốt Lê Đình Dương?
Có tiện thể, em xuôi đường Độc Lập
Ghé chợ Hàn xem thử có còn không
Đường rây sắt và trạm ga xe lửa
Sát bến sông, anh từng nhảy tắm truồng?
Em đừng vội, cứ khoan thai nhịp bước
Dọc bờ sông, dọc theo bến Bạch Đằng
Tòa Thị Chính còn uy nghi gió lộng
Hay thả hồn tâm sự với vầng trăng?
Sẵn ghế đá, em ngồi nghỉ một chút
Rồi theo đường râm mát dọc Quang Trung
Con đường tình thuở xưa mình thường hẹn
Cất giùm anh những thương nhớ ngập lòng
Đến ngã tư, nghe lời anh rẽ trái
Thăm mái trường Phan Thanh Giản thân quen
Ngày ly loạn biết ai còn ai mất
Và chừ đây ai tiếp bước sách đèn?
Vẫn lề trái, đi chừng hai trăm mét
Trường của anh sẽ đợi đón mừng em
Phan Châu Trinh hình như còn oai lắm ?
Nơi ẩn sâu mối tình đẹp vạn niên
Anh không nhắc, dĩ nhiên em cũng ghé?
Nghe họa mi ríu rít khắp sân trường
Nhẹ như tơ và mềm hơn cả lụa
Ôi, muôn đời Hồng Đức đẹp trong sương !
Chừ chắc mệt? Thôi em về nghỉ khỏe
Ghé chợ Cồn tìm gì đó để ăn
Nào ốc hút, ốc xào hay mì Quảng
Muốn no nhiều thì bánh ướt chả nem
Đó em thấy, làm răng anh quên được
Nơi chôn nhau cắt rún… mớ tình thâm
Hẹn bữa khác, anh nhờ em đi tiếp
Thăm những nơi anh nhớ đến khóc thầm
2.
Anh thức dậy…chừ là hai giờ sáng
Trời Vĩnh Long vẫn chưa bước sang ngày
Em có thể giúp anh thêm lần nữa
Tìm những nơi chưa ghé, cho anh hay?
Như đã nói, anh nhớ quê ghê lắm
Từng con đường, từng góc phố thân thương
Nhớ quán xá, nhớ dòng người hối hả
Cảnh chợ chiều…ôi, đẹp quá Quê Hương !
Anh nhờ em lội qua khu chợ Mới
Chỗ gần Trường Tiểu Học Quận Hòa Vang
Nhớ hồi nhỏ lúc còn học lớp Nhứt
Tụi anh thường trộm ổi Chùa Tứ Bang
Suýt chút nữa thì anh đã quên mất
Mua giùm anh số vàng mã anh cần
Hơn tháng nữa đến ngày giỗ em đó
Dưới Âm Ty em cần lắm phải không?
Nếu thuận tiện, em qua Nại Hiên chút
Chợ làng nầy nằm dọc Trưng Nữ Vương
Mua ít bánh biếu bà con chòm xóm
Chục năm rồi chẳng có dịp về thăm
Rồi em thẳng Lê Đình Dương để đến
Khu chợ Cồn sầm uất thấy mà ham
Chợ bán đủ thứ…thượng vàng hạ cám
Xưa anh thường ghé đó để ăn hàng
Thức ăn vặt, chợ nầy là số 1
Đồ ăn ngon mà lại rẻ như cho
Nào ốc hút, ốc xào, bánh bột lọc…
Tốn ít tiền mà ăn đã nư no
Nói răng hết cảnh tình trong ký ức
Nhờ em đi vài chỗ đã nhớ đời
Còn những điểm mình hẹn hò chưa kể
Như Cầu Vồng hay rạp hát Li Do…
Nhớ một bận hai mình đi xem hát
Xem được phim tình”Như hạt mưa sa”
Ra khỏi rạp hai mình đều buồn bã
Lòng dặn lòng…nhứt quyết chẳng hề xa
Nhớ lắm lắm…nhớ hoài…em đâu biết
Chỉ tiếc rằng đời rộng, mộng chẳng dài
Em có trách, xin ghi lòng tạ lỗi
Tình Quê Hương, tình em nữa…dễ gì phai !
Rứa nghe em, hẹn khi anh nhắm mắt
Sẽ tìm về Cố Quận để chung vui
Anh hy vọng Quê Hương dang tay đón
Đứa con hư mang bao nỗi ngậm ngùi…
TUYỀN LINH
ĐÀ NẴNG - Phố Xưa Vẫn Đó, Em Mô?
ĐÀ
NẴNG
PHỐ XƯA VẪN ĐÓ, EM MÔ?
Vẫn là đời - đời mang
đen trắng
Vẫn là đời - đời lắm bể
dâu
Vẫn là người - người
trong dâu bể
Vẫn là anh – anh mãi
là anh
Vẫn Đà Nẵng - ngựa xe
như nước
Vẫn người đi - người ở người về
Vẫn con phố - đèn xanh
đèn đỏ
Vẫn là anh – anh đã mất…Em
!
Khi anh quay về, cửa hồn
hoang phế
Vạt nắng cuối đường dẫn
bước ngu ngơ
Anh dò dẫm trên dòng
tâm thức
Đà Nẵng của ta, đẹp
quá đi thôi !
Nầy Em hỡi, sông Hàn vẫn
gợn sóng
Từng chuyến đò ngang vẫn
cập bến Đông Giang
Phà An Hải ôi, nhớ sao
là nhớ !
Tà áo bay ôm ấp một nỗi
niềm…
Chiều Đà Nẵng, đường
Quang Trung tình tự
Đưa Em về ngày đó…hay
hôm nay ?
Tới Cầu Vồng, ta chia
tay bịn rịn
Như Sơn Trà nhớ sóng
biển Tiên Sa
Đêm trầm mặc, đường
Ngã Năm giăng mắc
Ngọn đèn tình hò hẹn
Diệp Hải Dung
Ly kem lạnh mà ấm tình
hai đứa
Sáng mai tới trường trễ
học, bắt đền ai ?
Đà Nẵng đó, phố xưa
mình vẫn đó !
Em mô rồi? Phố mãi gọi
tên Em…! ?
TUYỀN LINH
2018
Wednesday, February 17, 2021
GIỚI THIỆU
Xin kính mời quý đọc giả ghé thăm tiết mục
VĂN để đọc tác phẩm mới, ưng ý nhất
của tác giả Tuyền Linh:
TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG
TRƯỚC MẶT
TẬP I – Trò Đời & Công Lý
TẬP II - Nước Mắt Đàn
Ông
Hai tác phẩm phản ảnh trung thực nhất
dời sống của tác giả
trong hiện tại và quá khứ.
Nội dung không hư cấu
Rất xác thực trong đời thường.
Là tiếng nói vút lên từ thẳm sâu quá khứ
Cũng là cội rễ của sự lừa lọc và khổ đau
-ooOoo-
Tuesday, February 16, 2021
MƯA PHÙN ĐÀ LẠT THÁNG GIÊNG
Mưa phùn Đà Lạt tháng giêng
Như màng tơ lụa đong đưa
Đẹp cơn mưa bụi kịp vừa tháng giêng
Đậu trên mái tóc nhung huyền
Hôn lên má thắm, nựng rèm mi cong
Ngủ quên trên ngọn đồi thông
Mơn man cỏ lá lộc mầm tháng giêng
Xuýt xoa như đã cơn ghiền
Nam thanh nữ tú triền miên dạo mùa
Xanh, vàng, tím, đỏ se sua
Em nghiêng ô tím, anh lùa mưa bay
Đẹp thay là phút giây nầy
Mưa rơi lắc thắc, tay trong tay về
Lẳng lơ từng cặp song kề
Phố phường Đà Lạt đẹp khoe sắc mùa
Tình nồng gởi gắm giêng, hai
Hòa cùng mưa bụi cho vừa nhớ thương
Rằng đây là chốn Thiên Đường?
Mưa phùn Đà Lạt luôn vương vấn tình
Một vùng sắc thái lung linh
Đi vào ký ức chuyện mình với ta
Tuyền Linh
Monday, February 15, 2021
ĐÀ NẴNG VÀ TÔI
Đà Nẵng và Tôi
Âm
vang…âm vang tiếng hụ còi tàu
đưa tôi về lại bến bờ ngày xưa
Hình như…Đà Nẵng đứng chờ
đứa con xa xứ bơ vơ tìm về
Đà Nẵng ơi !
Đà Nẵng ơi !
Sông Hàn vỗ sóng lòng tôi
thuyền hoa niên đang khẽ bơi trong hồn
Tôi về nhặt lại tuổi buồn
đánh rơi đâu đó khuôn viên sân trường
Tôi về tìm lại cội nguồn
mấy mươi năm, vẫn mắt trông mắt chờ
Ầu ơ…Mẹ hát ầu ơ…
Tiên Sa mấy độ còn mơ Sơn Trà
Dòng đời nghiệt ngã đi qua
Một tôi - Đà Nẵng vẫn là mơ thôi
Aó ai nhuộm trắng mơ tôi
Con đường phượng vỹ bồi hồi bước chân
Tưởng đâu đời đã mù tăm
xa xăm mất hút theo dòng thời gian
Bây chừ, quay lại đường xưa
guốc ai gõ nhịp vào hồn rêu phong
Đà Nẵng ơi, dẫu ngàn năm
vẫn đây vẫn đó xa xăm mắt chờ
Âù ơ…chân bước qua cầu
cầu bao nhiêu nhịp, dạ sầu bấy nhiêu…!
Tuyền Linh
2018
Thursday, February 11, 2021
KÍNH CHÚC
Trước thềm năm mới Tân Sửu
Tuyền Linh Nguyễn Văn
Thơ
xin kính chúc
quý Đọc Gỉa
hưởng một mùa Xuân tươi
vui hạnh phúc, an khang
thịnh vượng,
sức khỏe dồi dào và tiền
vô như nước…
Kính Chúc
TƠ ĐỒNG TRỪ TỊCH
Nén nhang cho hiền thê
Giọt đàn nhỏ xuống đêm nay
Giữa khuya sương lạnh lắt lay giao thừa
Tro tàn vàng mã cho ai
Mà nghe như thể tình vừa chợp mơ
Đàn gieo chi những bơ thờ
Một ta cổ tích trơ vơ nhánh sầu
Đàn trầm khơi lụy dòng châu
Rót vào trừ tịch bạc màu thời gian
Ôi thôi, chim đã biệt ngàn
Ta ru khúc nhạc mộng trần gian xưa
Tay đưa mười ngón âm thừa
Rung nghìn cung bậc chẳng vừa nhớ nhung
Giữa đêm trừ tịch không cùng
Lệ ta theo tiếng tơ đồng chảy quanh
Đốt vàng mã, nối sợi tình
Tro tàn mà bóng theo hình còn đâu?
Khúc tình vọng mãi canh thâu
Hắt hiu hồn mộng nát nhàu tâm can
Em ơi, chim đã biệt ngàn
Tìm đâu ra tiếng tơ vàng năm xưa ! ?
TUYỀN LINH
HOA SẦU ĐÔNG
Ngủ vùi một giấc mùa
đông
Cành trơ trụi lá lộc mầm trốn đâu
Chờ khi xuân mới bắt đầu
Em ra điểm sắc tím màu nhớ thương
Xinh xinh cánh mỏng phơi sương
Hương bay dìu dịu thiên đường tuổi thơ
Em thường đứng ở ven bờ
Lối vào thôn xóm để tơ tưởng tình?
Sao em hay đứng một mình
Khiêm nhường bình dị đẹp tình gái quê
Mỏng manh năm cánh sao khuê
Chứa đầy tinh túy tràn trề hương xuân
Em không tuyệt sắc giai nhân
Nhưng em duyên dáng đẹp phần nết na
Chừng ấy thôi, cũng đủ là…
Cho ta thi tứ tuôn ra ngút trời
Em sầu ai mà rụng rơi?
Cánh hoa lã tã khắp trời hoàng hôn
Nhặt hoa mà cảm thấy buồn
Nghe trong sâu thẳm như tuồng yêu em (?)
Thi cầm lạc phím tơ duyên
Ta về khép kín niềm riêng đợi mùa
Chờ khi ngọn gió hương lùa
Ta theo xuân biếc về khua tiếng lòng
TUYỀN LINH
Wednesday, February 10, 2021
CHIỀU CUỐI TUẦN
Chiều thứ bảy nghe nắng vàng reo nhẹ
Tưởng bước ai khe khẽ chạm đường quê
Nên vội vã mở cửa hồn hớn hở
Nào ngờ đâu gió thổi nẻo xa về
Con đường cũ đã quen bàn chân cũ
Ấy thế mà cũng lớ ngớ chiều nay
Lũ sỏi đá lại thầm thì ủ rũ
Chắc nhớ ai nên hồn đá hao gầy
Thời khắc nào cho đường quê gõ nhịp
Mắt tình nào nghiêng vành nón qua đây
Cầu Phong Thới biết có còn bắc nhịp
Cho ai qua đượm thắm sắc xuân đầy
Chiều nay bỗng nước sông như ngừng chảy
Hàng cây buồn mong ngóng bóng ai qua
Trong hy vọng có cái gì tuyệt vọng
Cây ngậm ngùi lá rụng… hóa lệ sa
TUYỀN LINH
Tuesday, February 9, 2021
HẠT NẮNG SÀI GÒN
HẠT NẮNG SÀI GÒN
Trong đây nghe gió gọi về
Mưa phùn Hà Nội kéo lê thê ngày
Lạnh từng ngọn cỏ khóm cây
Lạnh chui vào mộng, lạnh vây bến tình
Gởi em hạt nắng vàng xinh
Bấy lâu dành dụm để dành cho em
Nhận đi em, nắng sẽ lên
Hạt tình là hạt nắng xinh đó mà!
Sài Gòn thành phố phồn hoa
Vẫn anh trầm mặc những tà huy bay
Mưa phùn lay động hồn nầy
Mai sau cát bụi…xin vay chút tình?
Phận đời dù có lênh đênh
Vẫn mơ Hà Nội đậm vành môi hôn
Nhuốm lên chút lửa vào hồn
Nghe như ráo được nỗi buồn trăm năm
Cuối năm Hà Nội mưa lâu
Dẫu cho tăm cá biết đâu tương phùng !
Em ơi, hạt nắng Sài Gòn
Có làm ấm lại hoàng hôn bên trời?
TUYỀN LINH
Monday, February 8, 2021
GIỚI THIỆU
Xin kính mời quý đọc giả ghé thăm tiết mục
VĂN để đọc tác phẩm mới, ưng ý nhất
của tác giả Tuyền Linh:
TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG
TRƯỚC MẶT
TẬP I – Trò Đời Và Công Lý
TẬP II - Nước Mắt Đàn
Ông
Hai tác phẩm phản ảnh trung thực nhất
dời sống của tác giả
trong hiện tại và quá khứ.
Bởi nội dung không hư cấu
Rất xác thực trong đời thường.
KÍNH MỜI
TIẾNG XƯA
tôi về lật bóng hoàng hôn
tìm em như thể tìm hồn tuổi hoa
qua sông nhớ tiếng gọi đò
mấy mươi năm vẫn cứ vờ vật đau
tôi về tìm lại Trân Châu
bới trong tiềm thức tình đầu đời trôi
Cổ Viện Chàm(*) đã ngã màu
về đâu em hỡi bể dâu đổi đời !
tôi về ôm lấy khoảng trời
hỏi mây hỏi gió, nhắn lời cố nhân
gốc già phượng vĩ trên sân
vẫn còn nhỏ giọt lệ thầm đơn phương
tôi về đứng giữa sân trường
nghe con ve nhỏ thân thương gọi hè
níu thời gian để lắng nghe
guốc ai gõ nhịp mà se sắt lòng
tôi về cõng phận long đong
hóa thân cỏ dại nằm hong sân trường
im nghe từng bước yêu thương
tiếng thời gian gọi nghe chừng xa xăm
tôi về tìm cuộc trăm năm
cây đa bến cũ khuất tầm nhân gian
câu thơ chừ đã lỡ làng
nghe trong tiền kiếp võ vàng tiếng xưa
tuyền
linh
(*) Nhà lưu giữ các tượng cổ Chiêm Thành tại
Đà Nẵng
Sunday, February 7, 2021
CHÚT NẮNG GỞI EM
chút nắng gởi em
anh gói chút nắng Sài Gòn
gởi về em…xứ Houston lạnh buồn
những mong sưởi ấm tâm hồn
em đang thấm lạnh mỏi mòn nợ duyên
may ra bớt chút ưu phiền
những mùa đông cũ tóc nghiêng vai gầy
anh sợ đông đến xứ người
sẽ làm héo úa nụ cười trầm hương
gởi em chút nắng hoang đường
mai về Cố Quận còn vương chút tình
nắng Sài Gòn - nắng thủy tinh
xin em nhận lấy cho tình xôn xao
đêm về anh nhốt mộng vào
gởi theo với nắng đỡ hư hao tình
mộng lành và nắng thủy tinh
sẽ dìu em tới thiên đường tình yêu
mong em buồn ít vui nhiều
cho tâm thể được vạn điều bình an
muộn phiền rồi sẽ tiêu tan
theo hơi băng tuyết dặm ngàn đông phong
Sai Gòn nhìn nắng se lòng
phải chi bên đó Houston nắng về
hỡi ơi, bến nước tình quê
trăm năm biết có trăng về đầu non ! ?
tuyền linh
Saturday, February 6, 2021
CHIỀU VŨNG LIÊM
chiều Vũng Liêm
chừ, mây không ở trên cao
chừ, chiều xuống thấp ửng bao ráng hồng
nỗi tình nằm giữa thinh không
lửng lơ cái nhớ, buồn trông cái còn
người đi bỏ lại bến sông
bỏ luôn con rạch nước ròng nước lên
u tình cứ mãi lênh đênh
bập bềnh sóng nước soi tìm dáng xưa
chiều về giọt nắng lưa thưa
giọt buồn rơi rụng chưa vừa nỗi mong
ngoài hiên con nhện se lòng
mắc giăng những sợi ngóng trông võ vàng
nắng chiều rọi xuống đường làng
rọi lên những dấu chân mang người về
người đi bỏ lại xóm quê
để hương người quyện tứ bề hoàng hôn
tôi đi góp ủ vào hồn
ươm trong góc khuất mong còn mai sau
thời gian dù có phai màu
hương người vẫn mãi trước sau hương người
ngồi nghe tâm trạng đầy vơi
ngồi nhìn chiều xuống từ từ Vũng Liêm
chiều quê ai nhớ ai quên
thương con sáo nhỏ vút bên góc trời
tuyền linh
v.liêm,vĩnhlong
ANH ĐÀO ĐÀ LẠT
ANH ĐÀO ĐÀ LẠT
Chẳng còn gì bàn cãi thêm
Bởi em đẹp nhất cái tên Anh Đào
Nhan sắc em - của trời cho
Em về hò hẹn…hẹn hò thi nhân?
Rực hồng Đà Lạt vào xuân
Lung linh cánh mỏng nét trầm cao nguyên
Ta như lạc bước cảnh tiên
Hồn đang treo giữa hai miền thực…hư…
Qua làn tơ mỏng đong đưa
Khách trần vương vấn nét đài trang em
Xiêm y hồng phớt buông rèm
Chứa đầy thi tứ ướt mềm hồn ta
Hóa thân ngọn gió nhẹ qua
Ta nghe trong nắng lời hoa trao tình
Hình như trời đất hiển linh
Trong không gian ấy hương tình nhẹ bay
Sầu ta quá khứ vơi đầy
Bỗng dưng nhẹ hửng ngất ngây anh đào
Phố phường Đà Lạt xôn xao
Chan hòa nhân thế ngọt ngào sắc xuân
Nhìn em chân ý trào dâng
Bút sa tâm não bao lần ngẩn ngơ
Vẫn không tròn vẹn câu thơ
Trong nhan sắc ấy, thơ nào xứng tâm?
Em về che lấp phù vân
Lung linh sắc thắm nụ mầm nõn tơ
Níu thời gian để mộng mơ
Ước chi viết được câu thơ vĩnh hằng !
Tuyền Linh
Friday, February 5, 2021
TẶNG
Khi ngọn bấc thổi lùa
qua khe cửa
Là khi lòng thấm thía
giấc mơ hoa
Nghe đầu ngõ Xuân sắp
về rồi đó
Sao hồn ta chìm lỉm
bóng nguyệt tà
Thơ ba chữ đọc hoài
mòn con mắt
Nhạc đôi câu than
thở ngậm ngùi hơi
Tình giao ngộ, nghe
tim ai hóa đá
Ôi, cớ sao ta vẫn muốn
cất lời…! ?
Ta muốn bán nụ tằm tơ
rối rắm
Ngụ trong “ tim không
tuổi “ lỗi thời kia
Mà sao cứ như là ta
không thể
Cắt đứt đi đường tim mạch
rời lìa
Đường vẫn rộng thênh
thang về phố hội
Cớ sao ta lầm lũi ngõ
cụt kia
Thế mới biết con tim
đâu có mắt
Chân lạc lầm… ngập ngừng
bước vào đêm
Có ai đó như người từ
tiền kiếp
Sáng hôm nay bỗng nhắn
chút tin về
Gót chân cũ xa dần
vuông cỏ hẹn
Níu làm chi cho nặng
bước tình quê
Thời gian đã bào mòn
dòng tâm thức
Cây tương tư lại trổ
nhánh đâm chồi
Hoa trầm mặc nở đầy
trong góc khuất
Hái tặng người buổi hẹn
gặp được không?
TUYỀN LINH
2021
Thursday, February 4, 2021
CUỐI NĂM
Vẫn
con đường quê cũ lối Người qua
vẫn
quán nước bờ sông đám lục bình trôi nổi
vẫn
ly cà phê phin đắng lòng uống vội
vẫn
chuyến xe buýt lòng vòng đón bước chân Người
Sao
hôm nay tất cả đều không về
Moi ký ức, nghe tái tê… vọng tưởng?
Đã cuối năm rồi, lòng tôi vẫn chưa định hướng
một nỗi buồn treo lủng lẳng trên cây thời gian
cành nhánh sum suê, trái đắng phũ phàng
vẫn cứ mãi đung đưa tận cùng tận cuối
Đã cuối năm rồi, lòng người trơ viên đá cuội
ngóng trông chi một cánh nhạn cuối trời!
Đã cuối năm rồi, nhớ quá mùi đất ẩm nồng
tiếng dế rúc ngủ ngoan trên vuông cỏ hẹn
Đã cuối năm rồi, bao ngọt bùi cay đắng
lại ập về hành hạ xác thân đơn
Tôi cố xua đi cơn khát dỗi hờn
để tôi được thấy tôi
cuối năm
còn thở
TUYỀN LINH