Tuesday, September 28, 2021

VŨNG LIÊM VÀ GIỌT MÙA


 

VŨNG LIÊM

VÀ GIỌT MÙA

 

Bây giờ là mùa thu

Mưa gió và sương mù

Phủ đầy thôn ấp nhỏ

Đe dọa cuộc sống vui

 

May – lúa vừa gặt xong

Ruộng – đang ngậm nước đồng

Trời - vẫn chưa cho nắng

Tôi – ôm mãi nỗi lòng…!

 

Nỗi lòng trong vô hạn

Cứ lớn dần theo quê

Mỗi lần mưa bão về

Lòng lại lo nơm nớp

 

Chẳng ai biết trước được

Chứng tật của đất trời

Hôm nay, nông dân cười

Mai, bà con lại khóc

 

Cứu cánh là hạt thóc

Hạt thóc hóa niềm vui

Vũng Liêm, Vĩnh Long tôi

Chỉ mong nhà đầy gạo.

 

Xin Ông Trời đừng tạo

Thêm chi những thiên tai

Để tháng 9 ai ai

Cũng cơm no áo ấm

 

Xin cám ơn Trời Phật

Chân lý thật giản đơn

Chỉ cần đủ áo cơm

Là dân tôi tự tại

 

TUYỀN LINH


Monday, September 20, 2021

GÓC KHUẤT


GÓC KHUẤT

Có một góc khuất hình thành trong tâm thức
Có một lối mòn dẫn độ trái tim ta
Em đâu biết, làm sao em biết được
Khi con tim muôn thuở chẳng mù lòa

Em vẫn đó ngàn sau và ngày trước
Buồn hay vui cùng nhịp đập trái tim nầy
Chẳng thể đổi và chẳng hề thay đổi
Máu vẫn luân lưu qua tâm thất đó đây

Dòng máu chuyển từng hạt tình yêu dấu
Qua thân ta vào góc khuất nuôi trồng
Chính ở đó đang nẫy mầm hạnh phúc
Mọc lên cây thương nhớ để hoài mong

Hoa bất tử nở hồng trong góc khuất
Em có nghe tình lên tiếng gọi mời
Những hạt nhớ vẫn theo đường tâm thất
Về tim ta, em hiển hiện rạng ngời

Em vẫn ngự trên đỉnh tình cao ngất
Một ngàn năm cho đến một vạn năm
Đừng sợ mất dấu đường tình lớn nhất
Vẫn dành riêng cuối nẻo để em nằm

Ta vẫn hát ru tình…vẫn thường nhật
Em có nghe âm sắc tiếng tơ đồng
Câu thơ mãi cõng đời qua từng chặng
Cho trời Tây gẩn gũi với trời Đông

Lúc nào đó hồn tịch nhiên rã rượi
Bước chân tìm Cố Quận thắp niềm tin
Ta mời em hãy vào thăm góc khuất
Mà từ lâu ta gởi trọn nỗi riêng

TUYỀN LINH

Thursday, September 16, 2021

TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT


 

TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT

                                                         Tuyền Linh                                          

TẬP I – Trò Đời Và Công Lý

Phần 4

12.4.2020 – Chào bạn! Mình đã nghỉ xả hơi được mấy ngày nhưng vẫn cảm thấy còn rối rắm trong đầu, nhất là về dịch bệnh Covid – 19, tiếp nữa là vấn đề Tiền. Mình không thể dự định ngày đi Đơn Dương được vì phải chờ tình hình Covid – 19 ra sao đã. Cả hai vấn đề mình đều bị động cả. Tuy nhiên, tiền thì tạm thời có thể lo được với điều kiện phải chịu lãi suất cắt cổ, nhưng vụ dịch Covid thì bó tay. Phải đợi sau ngày 15.4.2020, Thủ Tướng chỉ thị ra sao mới tính toán được. Dẫu sao, hôm nay nghe tin Bệnh Viện Bạch Mai được gỡ bỏ lệnh cách ly, mình thật mừng! Tín hiệu có phần khả quan. Bệnh viện Bạch Mai không bị cách ly sẽ giải quyết được rất nhiều vấn đề, nhất là việc khám chữa bịnh  hàng ngày cho dân.

 Hôm nay là Chủ Nhật, mới 8h05 mà khí trời có vẻ khô rát, nóng nực. Mình nai nịt và cỡi xe chạy vù đến Ngân Hàng Đông Á để gởi tiền thu âm, thì ra Ngân Hàng đóng cửa, không làm việc. Mình lú lẫn thật! Chủ Nhật mà đi gởi tiền. Đường phố ngày chủ nhật mà vắng hoe, lác đác chỉ vài xe chạy, tự nhiên bỗng mình nhớ hình ảnh mấy người bán vé số hay đi dạo đầy đường những ngày chưa có lệnh cách ly. Hihi… Mình cũng ngộ thật, không nhớ ai, lại nhớ mấy người bán vé số. Ngộ quá phải không bạn? Với mình, những giao ngộ hữu hình hay vô hình, ở vào một thời điểm nào đó, nó đã đi vào tâm thức mình như một chứng nhân trong cuộc sống. Bạn có bao giờ gặp trường hợp nầy chưa?

13.4.2020 – Đêm qua hơi khó ngủ, vùng thượng vị cứ đau lâm râm hoài. Mới 3h15 mà mình phải ngồi dậy, đi lấy viên thuốc omebrazol uống vội vào. Có thể là do mình suy nghĩ nhiều điều quá làm ảnh hưởng đến bao tử. Mình cố giữ trạng thái cân bằng lại, vì phía trước còn quá nhiều việc phải làm. Chưa bao giờ mình cảm thấy cô đơn như lúc nầy. Mình muốn viết một bài thơ hay một bài nhạc về trạng thái tâm hồn mình ngay trong lúc nầy, nhưng nước mắt cứ ràn rụa, không sao viết được. Giữa cái tịch nhiên của đêm vắng, mình mới cảm nhận được đỉnh điểm của sự lẻ loi. Mình chưa bao giờ bắt gặp cảm giác nầy trong đời, nó vừa thắt quặn, vừa thú vị. Phải chăng là “ thú đau thương “ mà các bậc tiền bối thỉnh thoảng có nhắc đến? Qủa là như thế ư…! Bỗng nhiên mình nhớ đến Lâm Hoàng, người tinh say văn chương thi phú, già nhân ngãi nhưng non vợ chồng một thời của mình, là chiếc phao giữa cơn sóng lớn. Trong cơn đại dịch Covid – 19 nầy, mình cũng lo cho nàng quá. Cầu mong nàng bình yên khỏe mạnh nơi đất khách quê người.

16.4.2020 – Hôm qua, mình canh chừng mãi trên mạng mà chưa nghe thấy tin tức gì về việc cách ly toàn miền ra sao. Hôm nay mình cố ý dậy sớm để đón tin. Thì ra việc cách ly cũng không đến mức độ nghiêm ngặt lắm. Mình điện hỏi thăm tổng đài đặt vé hảng xe Phương Trang, bao giờ xe hoạt động lại, thì được biết , đợi đến ngày 22 tháng 4 năm 2020 họ sẽ có thông báo mới. Mình hơi sốt ruột. Mình cỡi xe chạy một vòng quanh phố, thấy các hàng quán bán nhỏ lẻ mở cửa trở lại, mình vui vui trong lòng. Mình ghé hàng bánh ướt chả lụa mua một hộp về nhà ăn. Lâu ngày không ăn bánh ướt nên chắc là  ngon miệng, nhất là khi nhấp nháp cục nem nướng. Thơm ngon làm sao…!

17.4.2020 – Không hiểu sao hôm nay mình lại thức dậy thật sớm, mình nhìn đồng hồ, mới có 3h15 sáng. Cảm thấy trong người tỉnh táo, mình đánh răng rửa mặt xong và ngồi vào bàn lên mạng luôn. Mình vào hộp thư Gmail để kiểm tra thư đến, vì hôm qua mình có phone cho luật sư N, và hai bên đều thống nhất tạm thời những gì có thể giải quyết với nhau qua mạng được thì cứ tiếp tục tiến hành. Vì tình hình cách ly không biết bao giờ mới được gỡ bỏ hoàn toàn nên phương tiện xe cộ đi lại rất khó khăn, làm sao có thể trực tiếp làm việc với nhau được. Tuy nhiên, nghe luật sư N. nói, các cơ quan hành chánh đang trở lại làm việc bình thường nên cũng thuận tiện cho việc khởi kiện của mình.

 Vào lúc 10h30, mình nhận được điện thoại của cô thư ký văn phòng luật sư N. cho biết, cô vừa gởi toàn bộ những văn bản cần thiết liên quan đến vụ khởi kiện cho mình qua Mail, cô bảo mình xem và chiếu theo đó mà xử lý theo tình huống. Trong lúc chờ đợi, mình mở mạng xem tiếp tin tức tình hình dịch bệnh Covid – 19 ra sao, thật bất ngờ được tin rất vui. Đó là, sau hơn một tháng, ngày 17.4.2020 là ngày đầu tiên Việt Nam không có ca mới COVID – 19 nào. Thật vui….!

 Đúng 11h13, mình chuyển qua hộp thư Gmail thì bắt gặp toàn bộ 5 văn bản về việc khởi kiện do cô thư ký văn phòng luật sư N. gởi. Mình xem qua và đã hiểu rõ vấn đề. Tuy nhiên, trong văn bản HỢP ĐỒNG DỊCH VỤ gồm có 5 ĐIỀU. Mình hơi thắc mắc về phương thức thanh toán tiền bạc ở ĐIỀU 2. Mình liền gọi điện yêu cầu luật sư N. giải thích. Sau khi luật sư N. giải thích, mình cũng chỉ tạm yên chứ thật sự mình cũng chưa yên tâm lắm, bởi câu chữ có phần mơ hồ, không thật sự cụ thể. Bỗng tự dưng mình nghĩ khùng khùng, nếu luật sư lừa mình thì cũng chẳng khác nào luật pháp lừa mình? Thì mình cứ lấy mạng cùi ra mà vào tù chứ lấy tiền đâu mà trả tiếp 800 triệu còn lại cho luật sư? ÙI….! nếu quả thế thì mạng già gần đất xa trời nầy cũng chẳng thiết gì nữa…! Mình có liều mạng lắm không bạn?

 Bạn à…! Mình nói cho bạn nghe như vậy không có nghĩa là mình mất bình tĩnh đâu nhé, không phải thế đâu. Chưa bao giờ mình tỉnh táo như lúc nầy bạn à. Hình như cho đến thời điểm nầy, mình càng lúc càng chững chạc hơn trên mọi lãnh vực cuộc sống. Có lẽ cuộc sống tuổi về chiều của mình quá bi đát nên giúp lý trí mình thêm phần sáng tỏ chăng? Không bi đát sao được, bằng từng tuổi nầy rồi, lại được ở vào cái thời đại văn minh @, mà còn phải đi vay 20 triệu, để chịu trả lãi 200 triệu, trong khoảng thời gian nhiều lắm là 5 tháng. Chính ở đó đã dạy mình nên sống  lý trí nhiều hơn bản năng – cái bản năng thuần khiết “ nhân chi sơ, tính bản thiện “ đó mà. Giá như ngày xưa mình sống bằng lý trí thì đâu đến nỗi vì một phút mềm lòng, trắc ẩn mà ký giao hết nhà cửa cho người ta. Để đến bây giờ, chân yếu tay mềm mới lọm khọm vác đơn đi tìm công lý. Tự dưng mình thấy thương mình quá chừng! Bỗng mình lại thích sống thời kỳ ăn lông ở lỗ ghê! Thời đó chắc không xảy ra cảnh bắt chẹt nhau bạn nhỉ?

18.4.2020 – Sáng nay có hẹn với người cọng sự bên lãnh vực âm nhạc – chú em Bùi Tấn Vinh - nên mình dậy sớm. Mới sáng mà khí trời oi bức quá, mình tranh thủ tắm gội lẹ để kịp giờ hẹn ra quán cà phê. Cũng may là hôm nay lệnh cách ly chỗ mình cho phép các hàng quán nhỏ lẻ mở cửa lại, cũng vui vui, có chỗ để gặp nhau giao lưu trao đổi công việc.

 Chú Tấn Vinh là người thiết kế toàn bộ tập bản thảo DƯ ÂM của mình, gồm có 3 mục Thơ, Văn, Nhạc. Có một vài người bạn, mình cho họ xem tập bản thảo và họ thắc mắc hỏi mình, sao không có lời giới thiệu của ai cả? Đại khái như Lời Phi Lộ. Đây là câu hỏi khó trả lời nhất đối với mình. Mình cười vui, thì đưa cho bạn xem là đã giới thiệu rồi còn gì! Thế rồi nhiều bạn bè hỏi quá nên cuối cùng mình cũng phải trả lời thật về suy nghĩ của mình. Đây là vấn đề tế nhị mà mình không muốn thấy, cũng không muốn nghe. Bởi thật cũng chẳng là thật mà giả cũng không phải giả. Có điều, đa phần người ta lại thích như vậy thì phải (?) Nó gần như một tập tục. Mình thì lại không thích vậy. Trong đời sống, chắc chắn bạn đã đọc khá nhiều sách, nào truyện ngắn, truyện dài, thơ văn và cả những sách về âm nhạc. Thường thì sách nào cũng có vài trang giới thiệu về tác giả của cuốn sách ở phía trước. Mà phần đông thì lời giới thiệu luôn đi về một hướng - hướng không muốn mất lòng tác giả. Từ chỗ ấy, cái hay thì được nêu ra, còn cái không được hay thì im luôn. Mà nếu như thế thì vô tình biến quyển sách” tự nó đã là không phải nó “. Mình nói vậy, bạn nghĩ thế nào? Bạn cũng đừng sợ mất lòng mình mà ậm ự cho qua nhé! Mình nghĩ, trên đời không có cái gì toàn vẹn cả. Ngay cả hòn bi cũng chưa chắc nó đã tròn, đúng độ tròn. Bạn có bao giờ để ý đến những tác phẩm âm nhạc, văn chương, thơ phú của các tác giả nổi tiếng chưa? Có đúng thật là hay cả một trăm phần trăm không bạn? Có nghĩa là bài nào trong tập sách cũng hay cả. Hay là các vị ấy chỉ nổi tiếng nhờ 5, 7 tác phẩm nổi trội được đọc giả công nhận, rồi thành danh. Điều nầy chắc là mình, bạn và tất cả những ai đã từng đam mệ nghệ thuật đều nhận thấy như vậy? Đó là chưa nói đến quan điểm, trình độ thưởng thức của mỗi người đọc, người nghe đều khác nhau. Có thể với mình thì hay, nhưng với bạn là không hay. Đó là chuyện bình thường. Vậy nên với mình, tốt nhất là để những khen, chê nằm yên trong lòng mỗi đọc giả, thính giả. Mình nghĩ cách đó là trung thực nhất. Nói đến đây, mình lại tự trách mình – trách mình đã một lần chiều theo ý ông bạn mà viết những điều chính mình không muốn. Cho đến bây giờ mình vẫn cảm thấy khó chịu về sự mâu thuẫn nầy.

21.4.2020 - Mấy hôm trước đây mình bận công việc quá nên không trò chuyện với bạn được, thấy nhớ . Vậy giờ mình hàn huyên cho vui nhé! Trước hết là mình xin báo cáo với bạn, mình rất…rất là vui khi biết tin trong suốt những ngày qua 17, 18, 19,20 và cả sáng nay 21.4.2020 ), Việt Nam mình không bị nhiễm một ca Covid – 19 nào. Tuyệt vời chưa…! ? Tuyệt vời quá đi thôi ! ! ! Mình định cỡi xe chạy thẳng ra tiệm bán bún bò, mua một bịch đem về nhà ăn mừng. Lâu quá không ăn bún bò Huế cũng cảm thấy thèm. Nhưng rồi ý định không thành, người nhà hôm qua đi chợ, đã mua sẵn một lô bánh bao nơi siêu thị, đành phải hấp ăn vậy. Thôi, hẹn sáng mai. Không sao!

 Ối chà…! Mãi say chuyện với bạn, chút nữa mình quên mất chuyện đi gởi tiền cho luật sư N. về việc Hợp Đồng Dịch Vụ trong việc khởi kiện. Vậy tạm ngưng chút nhé! Mình đi khoảng 20 phút thôi, về nói chuyện tiếp. OK?

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

 Mình đây bạn! Như vậy theo đồng hồ tường nhà mình, mình về sớm hơn giờ hẹn 5 phút. Bạn vui không? Mình nói bạn nghe điều nầy, nhưng đừng cười mình nhé! Lâu nay, thật ra mình cũng thường xuyên ra ngân hàng Đông Á để gởi tiền cho các ca sĩ thu âm nhạc của mình. Cứ mỗi lần gởi, thì mình chỉ gởi số tiến ít thôi, chừng 3 hoặc 5 triệu cho một bài nhạc. Cước phí thường là 33 ngàn đồng. Hôm nay mình gởi cho luật sư N. 20 chục triệu, mình nghĩ tiền cước phí sẽ cao theo tỷ lệ tiền gởi, ai dè đâu cũng chỉ 33 ngàn đồng. Tai mình vốn hơi nghễnh ngãng nên mình không tin lời cô thu ngân nói. Mình hỏi đi hỏi lại cố ấy rất nhiều lần, cô vẫn trả lời, chỉ 33 ngàn đồng. Mình quê quá, cám ơn, rồi đi ra cửa thật lẹ. Trên đường về, mình cứ cười tủm tỉm một mình, có khi lại cười thành tiếng. May mà có đeo khẩu trang, nếu không, chắc người ta nghĩ mình khùng. Cả cô thu ngân Ngân Hàng Đông Á cũng nghĩ vậy là chắc? Mà mình khùng thật…!

                           ( còn tiếp phần 5 )

                                          

CHIỀU THU ĐÀ LẠT


CHIỀU THU ĐÀ LẠT

Êm như tiếng sáo tơ tình
Đẹp như cánh phượng đậu trên ngô đồng
Chiều Thu Đà Lạt mênh mông
Vàng ươm sắc nhớ, mây bồng bềnh trôi

Cỏ hoa thơm ngát lưng đồi
Chiều vàng xuống chạm bờ môi thì thầm
Heo may len nhẹ qua song
Cõng câu lục bát ra hong tơ chiều

Hàng thông lóng ngóng liêu xiêu
Nhẹ reo trong gió như điều nhớ ai
Mặt hồ gợn sóng bồng lai
Trăm con chuồn đỏ lượn cài đơm hoa

Nhìn xa…xa tít mù xa
Mây hoàng hôn ửng như là tranh thêu
Rồng bay phượng múa trời chiều
Nhìn thiên nhiên vẽ mà xiêu xiêu lòng

Phố phường dìu dập bóng hồng 
Nam thanh nữ tú tay trong tay đùa
Tím, vàng, xanh, đỏ se sua
Những ô dù nhỏ cợt đùa mưa thu

Xa trông đỉnh dốc sương mù
Hình như ai đó đang ru lời tình
Mây bay gió thổi lung linh
Lang Biang đứng có mình có ta

Đà Lạt trăm sắc ngàn hoa
Chiều Thu Đà Lạt như là Bồng Lai
Ai qua chắc sẽ nhớ hoài
Gởi hồn vào chốn Thiên Thai đắm tình

TUYỀN LINH

 


Monday, September 13, 2021

SÀI GÒN, MÙA THU THỨC GIẤC


SÀI GÒN

MÙA THU THỨC GIẤC

 

Có lẽ nào em lại quên sao

khi quả đất vẫn quay

khi trái tim còn đập

khi mặt trời vẫn thường nhật

mọc ở phương Đông

ấm nồng tình hoa bướm

Con chim sẻ vẫn chuyền cành me bay lượn

trên nóc phố, mái đình chiêm chiếp gọi nhau

 

Có lẽ nào em lại quên sao

Sài Gòn về đêm hanh hao

với bao đèn xanh đèn đỏ

rọi lối em đi còn đang bỏ ngỏ

Một tối triều cường

anh dìu em qua đó

nửa thực…nửa hư…

chẳng rõ lối về

 

Có khi nào em nghĩ đến chuyện

 thăm quê

để được đi qua con đường

lay bay tà áo tím

cho ký ức dày thêm

những nỗi niềm hoài cảm

để lưu bút ngày xanh

không trở thành cổ tự cuộc đời

 

Yêu biết mấy Gia Long

chim hót hoa cười

mái tóc mây trôi

ấp yêu lời tỏ tình vụng dại

Chừng đó thôi em, sẽ là mãi mãi…

hạt máu nào mà không trở lại về tim?

 

Có lẽ nào…có lẽ nào…em lại lãng quên

Sài Gòn thân thương những ngày mưa, nắng

Buổi chia tay trên con phố vắng

cột trụ đèn chứng kiến cuộc tình ta

Chẳng thời gian nào có thể phôi pha

khi nụ hôn đầu đã là chứng tích

 

Về nghe em

vài chục năm sau vẫn còn kịp

dẫu mắt anh đã nhắm nghiền

tay đã buông xuôi

 Nhưng vẫn còn đó một mùa Thu

luôn chờ em về để thức giấc

 

TUYỀN LINH


Tuesday, September 7, 2021

CHỜ GIẤC CHIÊM BAO


CHỜ

GIẤC CHIÊM BAO

Anh chờ em về

chứng kiến cảnh sinh ly

những thời khắc im hơi

những phút giây nín thở

Khi những chiếc hòm đã mở

từng xác người nằm thỏm lõm chờ đưa đi

Những người thân chẳng nói được gì

chỉ biết đưa mắt nhìn với nỗi đau vô vọng

 

Anh chờ em về để nghe tim anh khóc

như anh đã khóc em hồi năm 75

Xác em chìm sâu dưới đáy biển

mùa trăng rằm

có Phật độ trì.

Anh tin như thế!

Còn bây giờ

giữa mùa Covid

ai cứu độ ai khi quỹ dữ đang lộng hành?

Xác chết không nằm yên

và cứ thế chòng chành

trên chiếc xe tải nhỏ

Chiếc xe vội vàng đi

không có giấy tiền vàng mã rải

chỉ có những giọt nước mắt rơi vãi theo xe

 

Anh chờ em về

để lòng cùng sắt se

những  thống khổ của toàn nhân loại

Sài Gòn của mình đang mùa dịch hại

Toàn thành phố một lòng một dạ

quyết chiến đến cùng

Hỡi em yêu

từ thế giới bên kia

em có phép mầu nào kỳ diệu không?

Hãy diệt nó đi

còn chần chờ gì

giữa cảnh sinh ly

đau lòng nghiệt ngã

Cầu Phật, cầu Chúa

xin ơn trên phép lạ

Lạy Phật

Lạy Chúa

Con xin…

Con xin

phép lạ

kịp thời…! ! !

TUYỀN LINH

    22.8.2021


 


 


 

Saturday, September 4, 2021

LẶNG LẼ TÌNH ĐI


 

CHIỀU CUỐI TUẦN


 

                                  CHIỀU CUỐI TUẦN

Chiều thứ bảy nghe nắng vàng reo nhẹ
Tưởng bước ai khe khẽ chạm đường quê
Nên vội vã mở cửa hồn hớn hở
Nào ngờ đâu gió thổi nẻo xa về

 

Con đường cũ đã quen bàn chân cũ
Ấy thế mà cũng lớ ngớ chiều nay
Lũ sỏi đá lại thầm thì ủ rũ
Chắc nhớ ai nên hồn đá hao gầy

 

Thời khắc nào cho đường quê gõ nhịp
Mắt tình nào nghiêng vành nón qua đây
Cầu Phong Thới biết có còn bắc nhịp
Cho ai qua đượm thắm sắc xuân đầy

 

Chiều nay bỗng nước sông như ngừng chảy
Hàng cây buồn mong ngóng bóng ai qua
Trong hy vọng có cái gì tuyệt vọng
Cây ngậm ngùi lá rụng… hóa lệ sa

TUYỀN LINH