Wednesday, May 27, 2015

Mơ em, Hà Nội

Tóc hương bưởi và nụ cười cam thảo

 Mơ em, Hà Nội

Anh mơ lắm giọng oanh vàng Hà Nội
Rót mật hương vào góc tối tâm hồn
Mùa xuân về nghe chim hót véo von
Mùa hạ đỏ ấm nồng hương lửa lựu
Cốm Làng Vòng gọi mùa thu về tới
Gió heo may hôn nhẹ tóc nhung huyền
Níu thời gian anh gởi chút niềm riêng
Gói trong lá thu vàng bay lơ lửng
Ở ngoài đó chắc nghe mùa đông khóc ?
Nước sông Hồng cuồn cuộn cầu Thăng Long
Mang chút tình anh thả vội về em
Nhìn nước chảy, tim em có se thắt ?

Giấc mơ anh chẳng bao giờ chịu tắt
Hà Nội xưa và Hà Nội ngày nay
Vẫn luôn luôn ấp ủ với tháng ngày
Tóc hương bưởi và nụ cười cam thảo
Từ đâu đó giấc mơ anh bắt gặp
Bước chân em quấn quít Phố Hàng Đào
Sợi tơ nào dệt được giấc mơ anh
Xin mua lấy để khỏi buồn sợi vải
Vẫn là em, vẫn trâm cài lược chải
Gót chân son in dấu chốn thân quen
Em qua đây, Phố Hàng Lược lên đèn
Rọi soi tỏ bàn tay ngà lướt chải

Nhớ đậm lắm những ngày xưa luyến ái
Nuôi chút tình đằm thắm giấc mơ hoa
Và hôm nay em Hà Nội ngọc ngà
Vẫn bay lượn trong vùng trời huyền thoại

Em Hà Nội, mơ anh luôn tồn tại
Sống ấp yêu, chết treo núi Ba Vì
Để đêm về trăng soi sáng tình si
Mơ em lắm…hỡi em yêu Hà Nội ! ! !

Tuyền Linh

Monday, May 25, 2015

Bâng quơ


Bâng quơ

Này em, đường dốc mưa trơn
Đi đâu mà đánh hai chân liên hồi
Vào đây nghỉ tí đã nào !
Cho anh gởi một lời chào được không ?

Mùa này Đà Lạt mưa giông
Cặp ôm ngang ngực ướt dầm đó em
Thương ơi, đôi bàn tay mềm
Phải chi nguệch ngoạc cho anh vài dòng
Để anh đỡ nhớ đỡ mong
Để anh khỏi đứng long ngong đợi hoài

Em qua thơm ngát hương lài
Mây đan suối tóc, trăng cài lược hoa
Bước chân khuê các lụa là
Thơ anh ngủ thiếp trong tà áo bay
Ngủ đêm rồi lại ngủ ngày
Lơ mơ chẳng nhớ đường về mô tê

Chừng nào em đi học về
Lay giùm giấc ngủ khi cơn mê đầy ?
Dẫu trăm năm hay một ngày
Cũng là mơ ước giăng đầy hồn anh

Tuyền Linh

1978

Friday, May 22, 2015

Thăm lại Đơn Dương

Thị Trấn D'ran, Huyện Đơn Dương,Tỉnh Lâm Đồng ( nơi cư trú của Tuyền Linh - 1976 - 2012 )


 Thăm lại Đơn Dương (*)

Xe ngừng đỗ xịch bên đường
Tôi xuống xe…thấy rưng rưng trong lòng
Đắng cay, cay đắng chất chồng
Mấy mươi năm cứ đổ dồn về tim

Tôi về Đơn Dương 36 năm
Nách mang tay xách nụ mầm lòng tôi
Tuổi thơ vừa mới đâm chồi
Đã xa lìa mẹ giữa thời loạn ly

Làm thân gà trống tôi đi
Xa rời Đà Nẵng, còn gì nữa đâu !
Ngụp lặn trong cuộc bể dâu
Theo sau chiu chít một bầy con thơ

Bé nhỏ nhất mới lên hai
Suốt ngày nhớ mẹ khóc hoài đó thôi
Chiến tranh đã cướp mất rồi
Mẹ đi đời mẹ, con vùi đời con

Oằn vai tôi gánh mỏi mòn
Tha mồi từng bữa, chim non đỡ lòng
Củ khoai củ sắn long đong
Dầm mưa dãi nắng để hong tủi buồn

Đời người được mấy mùa xuân
Cha con tôi được mấy lần ấm no
Từng ngày nuốt mối tơ vò
Từng đêm moi óc tính so đói nghèo

Khúc đời cầu ván cheo leo
Tay bồng tay bế rán đeo cuộc đời
Ba sáu năm đói tiếng cười
Lệ thầm thấm ngấm thành dòng Hàn giang (**)

Hôm nay về thăm Đơn Dương
Thăm rẫy khoai sắn thăm vườn rau xưa
Nuôi tôi từng bữa sớm trưa
Ngôn từ nào tả cho vừa lòng tôi

Cái thời gà trống nuôi con
Cái thời chỉ biết nói lời vô ngôn
Chừ về thăm chốn dung thân
Hai hàng nước mắt âm thầm chực rơi

Một địa danh đã sống đời
Với tôi, chẳng thể xa rời máu xương
Đơn Dương ơi hỡi Đơn Dương !
Dẫu mai khuất núi còn vương nghĩa tình

Tuyền Linh
14.4.2015

(*) Đơn Dương là một Huyện thuộc Tỉnh Lâm Đồng, nằm phía Đông Nam Đà Lạt
(**) Sông Hàn Đà Nẵng


Vợ và con gái của Tuyền Linh 

Tuesday, May 19, 2015

Tím ngắt bằng lăng


Tím ngắt bằng lăng

Tháng 5 oi bức giữa hè
Em về Hà Nội sắt se nỗi niềm
Phố phường rực tím tên em
Nghe trong sâu thẳm buồn lên trời chiều

Hình như em gởi tin yêu
Vào đường Kim Mã dập dìu giai nhân
Nhìn về con phố Duy Tân
Thấy em đang đứng tần ngần đợi ai ?

Buồn rơi từng giọt vắn dài
Xuống Hồ Hoàn Kiếm nhớ ai khóc thầm ?
Nỗi niềm chừng cũng xa xăm
Xuyến xao hồn mộng thi nhân giữa trời

Bút sa trong lúc chiều rơi
Bao thương bao nhớ khắp nơi ùa về
Sao em cứ mãi ủ ê
Khiến câu thơ cũng lê thê nỗi niềm

Tím ngăn ngắt… tím niềm riêng…
Nhuộm trời Hà Nội đât thiêng cổ thành
Một vùng sắc thái hiển linh
Em về Hà Nội lặng mình nhớ ai ?

Tuyền Linh



Saturday, May 16, 2015

Ký ức dịu êm


Ký ức dịu êm

Trời ơi, có một trái tim
Làm sao chứa hết nỗi niềm ngập dâng !
Ngồi đây nhớ biển nhớ sông
Nhớ mây, nhớ núi, nhớ đồng, nhớ quê
Nhớ con đường nhỏ đi về
Guốc ai gõ nhịp gọi hè xốn xang

Sân trường nắng lửa chiều loang
Chia tay bịn rịn dưới hàng phượng me
Hoa đỏ thắm, ve gọi hè
Níu cành phượng vĩ mà nghe nặng tình
Viết gì lưu bút ngày xanh
Làm sao nói hết lòng mình với ai !
Biết còn gặp lại ngày mai
Sang Thu biết có chia hai ngã tình
Cái tên khắc ở mặt bàn
Bỗng nghe hun hút, ôi làn phù vân !
Ngập ngừng nỗi nhớ không tên
Áo ai trắng cả mơ đêm hạ nồng

Tựu trường áo lụa sang sông
Bóng người biền biệt…ngùi trông ngậm ngùi…

Tuyền Linh
1964

 

Tuesday, May 12, 2015

Dấu yêu


Dấu yêu

Yêu biết mấy những đường xưa phố cũ
Chiều tan trường bướm lượn áo trắng bay
Hồn thơ anh ở trọ suốt bao ngày
Em đâu biết, vẫn vô tư mười sáu

Anh mười tám ươm tình thơ rất sớm
Tay vụng về nguệch ngoạc nét mực run
Trí thẩn thờ cắn bút nghĩ mông lung
Những con chữ chứa tình anh trăm nỗi

Mùa phượng đến nghe thời gian đi vội
Cánh thư tình ấp ủ chẳng dám trao
Nghe ngoài kia ve réo gọi lao xao
Lòng lửa đốt, biết em còn trong lớp ?

Qua cửa kính thấy bạn em từng tốp
Nhởn nhơ đùa, tay dung dẻ ra về
Lòng nhủ lòng…thôi, để đợi mai kia
Mà vẫn thấy hồn mình sao hoang vắng

Con chim sẻ chuyền cành me bay thẳng
Anh mơ màng lo sợ thời gian đi
Có bao giờ mùa phượng vỹ chia ly
Và em hút theo heo may thu tím ?

Bao nỗi nhớ trong mùa hè câm nín
Dồn về tim nghe rưng rức sách đèn
Từng đêm dài thao thức đợi mùa lên
Trang lưu bút dưới ngọn đèn ũ rũ

Con thạch sùng chắt hoài cũng chưa đủ
Nói lên điều lo lắng ở trong lòng
Đầu thu này biết còn gặp lại không ?
Bao ảo mộng chập chờn về gõ cửa

Mùa tựu trường đã không còn em nữa
Cánh thư xưa vàng võ đến tội tình
Con ve già buồn bã cũng lặng thinh
Hoa phượng muộn rơi từng cơn lã chã

Nghe hơi thở của thời gian rất khẽ
Rơi trầm buồn vào vực tối tâm hồn
Sao vẫn còn tiếng cười nói véo von
Của em đó, những ngày xưa tháng cũ ?

Thôi anh hiểu, tại hồn anh trú ngụ
Mắt môi em ngây ngất đến dại khờ
Tình đầu nào mà chẳng phải ngẩn ngơ
Thời gian có bao giờ phai phôi được

Lúc nào đó, em tìm về ký ức
Và tiếc thương thời áo trắng học trò
Khi xe đời chở quá nặng âu lo
Em có nhớ một người cho…không nhận ?

Tuyền Linh

 

Saturday, May 2, 2015

Nhớ Vũng Liêm


Nhớ Vũng Liêm

Tuy không phải nơi chôn nhau cắt rốn
Nhưng khi xa sao nhớ quá Vũng Liêm
Hai năm uống toàn nước sông nước rạch
Mà nghe như tỳ vị thấm nỗi niềm

Nhớ buổi sáng trên đường 907
Những bước chân gõ nhịp thức con đường
Bốn giờ sáng bà con đã qua lại
Thể dục vui nghe ấm đượm tình người

Nhớ hương rạ hai bên đường ngan ngát
Mùi quê hương, mùi của đất của trời
Tâm hồn bỗng nhẹ bưng và thanh thoát
Ôi, Vũng Liêm, ấp Phong Thới đổi đời !

Ai có đi Vĩnh Long cho nhắn với
Nếu xuôi đường về quốc lộ 53
Xin ghé lại chợ Vũng Liêm cho gởi
Mớ tình thâm trong những lúc xa nhà

Mới xa cách mười mấy ngày đã nhớ
Con gà tre gáy toe tóe sân vườn
Con Ki giỡn đùa dai tha đôi dép
Rượt theo Ki vui lắm dù mệt nhừ

Mỗi buổi sáng Vũng Liêm như dàn trải
Những thước phim sinh động khó phai mờ
Thế mới biết quê hương là hơi thở
Một chút thôi cũng đã đủ nhớ đời

Tuyền Linh
    02.5.2015


Ngã 3 Vũng Liêm