Monday, March 29, 2021

BÓNG và HÌNH


 

Bóng và Hình

 

Có thể muôn đời

em cũng không hiểu được tôi

bởi tâm hồn tôi

là áng mây trôi qua các đỉnh sầu nhiều ngõ ngách

 

 

Em cứ mắng mỏ tôi đi

tôi không bao giờ phiền trách

dù ngôn từ em dùng chẳng được sạch chút nào

những ngôn từ

lẽ ra…

chỉ có từ cửa miệng của những kẻ được sinh ra

mà Thượng Đế đã quên ban cho bản thể

Tôi hứng những ngôn từ

xem kỹ ra thì không phải từ nguyên thủy

nên thấy buồn cho thân phận con người

Nhân chi sơ, tính bản thiện muôn đời

cớ tại sao bây giờ bị xê đi dịch lại ?

Tôi nhận những ngôn từ mà lòng nghe tê tái

ôm nó vào lòng để tiếc nuối buổi sơ giao

một tâm hồn thanh cao

một nghĩa cử lớn lao

tưởng, sẽ chẳng bao giờ cất cánh

 

Tôi ngẩng mặt nhìn lên

xin trời quang mây tạnh

để  mong thấy chòm sao Thiên Bình (*) lại hiện về

Và… sẽ thấy được em dưới tia sáng sao kia

đang nở nụ cười an nhiên hỷ xả

Xin tất cả được trở về nguyên thủy

như mặt trời thường nhật mọc ở phương đông

như con sông luôn êm chảy xuôi dòng

như em vẫn là em của những ngày sơ ngộ

 

Xin trái tim vẫn tinh khôi để chẳng còn ái ố

Xin cảm xúc trong lành đừng hỷ nộ tình nhau

Yêu nhau lắm…cắn nhau đau…

đâu phải

là quy luật muôn đời bất di bất dịch

nên

bóng đuổi theo hình, nếu không đuổi kịp

xin

hãy giữ cho nhau chút hơi ấm trái tim hồng !

 

Tuyền Linh

10.01.15

 

(*) Chòm sao bác ái: Thiên Bình, Bảo Bình

VŨNG LIÊM, VĨNH LONG QUÊ TA - YouTube

Monday, March 22, 2021

THÁNG 2 VỚI CÕI TẠM NƯƠNG

 

THÁNG 2 VỚI CÕI TẠM NƯƠNG

Về vong linh hiền thê

Năm ngày nữa là giỗ em
Giọt sương trĩu nặng bên thềm chực rơi
Tháng hai lạnh một góc trời
Ngồi đây đếm những đầy vơi từng ngày

Mắt môi chạm nỗi nhớ đầy
Vực sâu tiềm thức lay bay tóc người
Lòng đau như cắt trăm đường
Tháng hai với cõi tạm nương còn gì ?

Bàn tay tử, biệt, sinh, ly
Níu vào ngày tháng cố ghì nỗi đau
Bốn mươi năm…qua thật mau
Sao còn giọt nhớ đượm màu thiên thu

Tháng hai mưa nắng bể dâu
Ngồi đây, ngồi tận đỉnh sầu tháng năm
Vòng tay cổ tích xa xăm
Choàng ôm một mảng phù vân lạnh hồn

Tuyền Linh

Th.2- Tân Sửu

2021

Monday, March 15, 2021

GIỚI THIỆU


 

Xin kính mời quý đọc giả ghé thăm tiết mục

 VĂN để đọc tác phẩm mới, ưng ý nhất

 của tác giả Tuyền Linh:

TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG

 TRƯỚC MẶT

                        TẬP I – Trò Đời & Công Lý          

TẬP II - Nước Mắt Đàn Ông

Hai tác phẩm phản ảnh trung thực nhất

 dời sống của tác giả trong hiện tại và quá khứ.

 Nội dung không hư cấu

Rất xác thực trong đời thường.

Là tiếng nói vút lên từ thẳm sâu quá khứ

Cũng là cội rễ của sự lừa lọc và khổ đau

-ooOoo-

 


Đà Nẵng - Phố xưa vẫn đó ! Em mô ?

Saturday, March 6, 2021

ĐẦU ĐỜI


đầu đời

về: Trân Châu

hình như…
tôi đã tặng em cả bầu trời
ngày tôi mới lớn
ngày tôi luôn chạy trốn
bản năng mình trong bức rức gái trai
tôi tập đếm 1, 2
khi con tim mình rung đập
nhưng không bao giờ tôi đếm được
bởi tim tôi luôn loạn nhịp…liên hồi…

hình như…
tôi đã tặng em cả bầu trời
ngày mới bước chân vào Trường Trung Học
Phan Châu Trinh là nơi tôi ẩn giấu
chút rung cảm đầu đời vụng dại đơn phương
guốc mộc khua rộn rã khắp sân trường
tôi lén lút giấu tia nhìn đắm mộng
trạng thái tâm hồn bấy giờ là cơn sóng
cứ nhấp nhô cuốn hút đến lạ đời

hình như…
tôi đã tặng em cả bầu trời
tặng tuổi hoa niên thuở sách đèn hoa bướm
tặng những ước mơ chẳng bao giờ hiện thực
tặng những mùa hè và chùm phượng vỹ rưng rưng
tặng em cả tuổi xuân
tặng ánh mắt ấp e trước nụ hồng lộc biếc
tặng những rụt rè…ngại ngùng…câm nín
tặng buổi tan trường lẽo đẽo giấu niềm riêng

hình như…
chẳng bao giờ tôi dám nói yêu em
sợ cỏ dại hai bên đường nghe được
sợ sỏi đá dưới chân cất lời giễu cợt
sợ lũ chim trên cành ríu rít trêu lêu
tôi sợ nhất nói tiếng yêu
tôi cũng thích nhất với tiếng yêu
sự mâu thuẫn là cái dằm cắm sâu vào hồn mộng
em làm sao biết được vết thương sâu hay cạn
chính tôi cũng không biết được, huống là…
thời gian… việc gì rồi cũng phôi pha ?
nhưng cái dằm làm sao rút ra được
nó giản đơn chỉ là vết xước
nhưng đã ký sinh vào da thịt của tôi rồi
và đồng hành cùng tiềm thức, ôi thôi…!
tôi vừa sợ vừa vui khi chúng cùng thức giấc

đấy, em thấy không, người tôi luôn mâu thuẫn
như thuở học trò gặp em vẫn tỉnh bơ
làm bộ không yêu, nhưng yêu đến dại khờ
chút tự ái đã khiến tương lai tôi gãy đổ
bởi thất tình nên học hành dang dở
không thành công, mà chẳng biết có thành nhân ?
nửa dại, nửa khôn, nửa điếc, nửa câm
mặc con tạo xoay vần buồn vui thế sự

hình như…
tôi nhớ cố hương hay nhớ em ? 
chẳng biết !
nhưng có một điều chắc chắn
là rất nhớ Cổ Viện Chàm (*)
nhớ làng Nại Hiên một thuở đã cưu mang

cái thời tôi từng cởi truồng tắm mưa bắt dế
nhớ chợ Vông Đồng chờ mẹ về vòi bánh
nhớ bến sông Hàn những đêm sáng trăng treo
nhớ quá con đường hoài niệm Trưng Nữ Vương
đã ghi dấu bao nỗi niềm hoài cảm

tôi sẽ về thăm làng thăm xóm
thăm trường xưa bạn cũ thuở sách đèn
và…dĩ nhiên tôi phải thăm em
như thăm cố hương sau nhiều năm lưu lạc

hình như…
tôi đang khóc ?
nước mắt bây giờ hay nước mắt ngày xưa 
đã tích lũy bao năm trong câm nín dư thừa
bất chợt tuôn ra từ suối nguồn huyền thoại
xin đốt chút trầm hương để khép lời vụng dại
của ngày xưa và của cả bây giờ
mãi mãi là em…mãi mãi là thơ…
cảm xúc đầu đời chẳng bao giờ phai được

tuyền linh
   1977


(*) viện lưu trữ tượng cổ Chiêm Thành tại Đà Nẵng,
nằm trong địa phận làng Nại Hiên Tây


SÓNG - YouTube

Monday, March 1, 2021

LỤC BÁT THÁNG 3


LỤC BÁT THÁNG 3

Tôi về gom lá cuối xuân                            
Đem phơi nắng hạ xem chừng mơ phai
Tháng 3 nắng gắt đổ dài
Một tôi cổ tích với Sài Gòn mơ

Những nghe mòn mỏi môi chờ
Cả trong giấc ngủ còn ngờ chiêm bao
Tháng 3 đất thấp trời cao
Liêu xiêu hạt nắng tràn vào tâm tư

Tôi ru tôi khúc ngậm ngùi
Hồn theo bóng nắng thân vùi xác thân
Treo tình lên ngọn phù vân
Nhìn em tôi thấy chặp gần chặp xa

Mải mê trong giấc phù hoa
Giật mình với một tháng 3 lạnh hồn
Tôi về nhặt bóng hoàng hôn
Tìm xem trong đó… nỗi buồn còn nguyên !

TUYỀN LINH

TÌM ĐÂU Thái Hòa