Saturday, March 21, 2015

Tháng hai với cõi tạm nương



Tháng hai với cõi tạm nương

Về vong linh hiền thê

Hai tuần nữa là giỗ em
Giọt sương trĩu nặng bên thềm chực rơi
Tháng hai lạnh một góc trời
Ngồi đây đếm những đầy vơi từng ngày

Mắt môi chạm nỗi nhớ đầy
Vực sâu tiềm thức lay bay tóc người
Lòng đau như cắt trăm đường
Tháng hai với cõi tạm nương còn gì !

Bàn tay tử, biệt, sinh, ly
Níu vào ngày tháng cố ghì nỗi đau
Bốn mươi năm…qua thật mau
Sao còn giọt nhớ đượm màu thiên thu

Tháng hai mưa nắng bể dâu
Ngồi đây, ngồi tận đỉnh sầu tháng năm
Vòng tay cổ tích xa xăm
Choàng ôm một mảng phù vân lạnh hồn

Tuyền Linh
Mùng 2 tháng 2 Ất Mùi, 15

Thursday, March 19, 2015

Em, hoa ban trắng Đà Lạt


Em, hoa ban trắng Đà Lạt

Em về Đà Lạt bao giờ
Mà ra khoe sắc khi tờ mờ sương ?
Nhìn em trắng xóa ven đường
Quang Trung, Trần Phú, như vương vấn tình
Em luôn nhoẽn miệng cười xinh
Dọc Trần Hưng Đạo rập rình ai đây !
Tao nhân mặc khách đang say
Sắc hoa trắng nõn, muốn vay chút tình ?
Hỡi hoa ban trắng xinh xinh !
Có nghe ta đã ngỏ tình em không ?
Em về trời hết bão giông
Đem rừng Tây Bắc về hong nắng vàng
Em về vừa lúc mùa sang
Phố phường Đà Lạt xênh xang hội mùa
Từng chùm hoa trắng se sua
Hương thơm ngan ngát gió lùa tình lên
Mộng mơ cánh thắm duyên bền
Giữa trời Đà Lạt em đem tin lành
Em về trai gái xe duyên
Đẹp thay thục nữ thuyền quyên luyến tình

Hỡi hoa ban trắng hiển linh !
Có nghe trời đất giao tình nước non ?

Tuyền Linh

Monday, March 16, 2015

Chiếc bóng


Chiếc bóng

Thế là hết, chẳng còn gì
Chiều tàn khóe mắt, tình đi đường tình
Lời nào xé nát con tim
Hận người hướng ngoại, nhận chìm đời nhau

Buồn cho chiếc bóng bên cầu
Nửa thương phận bạc, nửa sầu tình nương
Hồn còn thắp sáng dung nhan
Lệ còn nhỏ xuống cung đàn hương bay

Chiều đi sương thấm vai gầy
Chia ly sao chẳng một lời tiễn đưa
Nghe tình khóc dưới trăng sao
Trái tim lỗi nhịp gầy hao linh hồn

Ta chừ buồn chảy thành sông
Trôi theo dĩ vãng mượn dòng thơ say
Nghe tình còn nặng hai vai
Tóc cài sương bạc, sao khuya gọi hồn

Mùa Thu nức nở bên song
Tiếng thơ điệu nhạc từng dòng lệ tuôn
Ngồi trông chớp bể mưa nguồn
Mà nghe tâm não từng luồng sóng xô

Tuyền Linh
06.8.2011

Tuesday, March 10, 2015

Gầy hao tuổi trời


 Gầy hao tuổi trời

Biết có được thế nầy không ?
Sớt đôi bát nước ấm lòng cho nhau
Đời toàn văn vẻ đãi bôi
Tìm đâu ra chút ngọt môi mặn tình

Ba bảy năm… vẫn một mình
Bước đời khập khiễng chênh vênh góc trời
Níu thời gian để cầm hơi
Đắng, cay, bùi, ngọt rã rời xác thân

Bắt phong trần, phải phong trần
Có, không, được, mất đã lần lượt qua
Ém đi những xót những xa
Để tìm chút nắng chiều tà thóp thoi

Tình đời bạc trắng như vôi
Sau cơn mê ấy là hồi oán ân
Phong trần hoàn lại phong trần
Vần thơ nhịp thở vẫn nằm chơi vơi

Một trăm năm là hết đời ?
Còn bao năm nữa xa rời nỗi đau
Cho thơ ngậm chút ngọt ngào
Cho tôi thôi hết gầy hao tuổi trời

Tuyền Linh
2012

Saturday, March 7, 2015

Xa thật rồi sao ?


Xa Thật Rồi Sao ?

Em xa anh, thật rồi sao ?
Lẽ nào là giấc chiêm bao nửa vời !

Vẫn còn đây, nét môi cười
Vẫn nguyên khóe mắt rạng ngời tình xuân
Mới hôm qua, vẫn thật gần
Vẫn ta chít chat ân cần đổi trao
Bây giờ xa thật rồi sao
Lời nào giã biệt, lời nào trăm năm ?
Tiết Xuân mà đã lạnh lòng
Nghe trong xác lá hồn Đông lại về
Nẻo tình mây phủ sương che
Thương cho kiếp bướm lối về hẩm hiu
Ngõ hồn chừ cũng xanh rêu
Nào hay phút cuối lại nhiều đổi thay

Em đi mang vóc Thu gầy
Để anh thương nhớ chất đầy chiêm bao
Chập chờn trong giấc mơ phai
Hồn theo trăng khuyết miệt mài tìm em
Nỗi niềm vò xé con tim
Đôi dòng lệ ứa, ngoài thềm trăng phai

Tuyền Linh

2011

Monday, March 2, 2015

Mưa phùn Đà Lạt tháng giêng


Mưa phùn Đà Lạt tháng giêng

Như màng tơ lụa đong đưa
Đẹp cơn mưa bụi kịp vừa tháng giêng
Đậu trên mái tóc nhung huyền
Hôn lên má thắm, nựng rèm mi cong

Ngủ quên trên ngọn đồi thông
Mơn man cỏ lá lộc mầm tháng giêng
Xuýt xoa như đã cơn ghiền
Nam thanh nữ tú triền miên dạo mùa

Xanh, vàng, tím, đỏ se sua
Em nghiêng ô tím, anh lùa mưa bay
Đẹp thay là phút giây nầy
Mưa rơi lắc thắc, tay trong tay về

Lẳng lơ từng cặp song kề
Phố phường Đà Lạt đẹp khoe sắc mùa
Tình nồng gởi gắm giêng, hai
Hòa cùng mưa bụi cho vừa nhớ thương

Rằng đây là chốn Thiên Đường ?
Mưa phùn Đà Lạt luôn vương vấn tình
Một vùng sắc thái lung linh
Đi vào ký ức chuyện mình với ta

Tuyền Linh