Wednesday, January 29, 2020

VẤN LÒNG




Nhân ngày Vũ Hán Trung Quốc đóng cửa vì đại dịch Virus Corona. Xin cảm tác vài dòng thơ gởi đến ACE bạn đọc để thấy được mình, thấy đời 
TL

VẤN LÒNG

Còn bao ngày để vui chơi?
Bao nhiêu ngày nữa khóc cười với trăng
Bao ngày còn được mon men
Múc trăng cổ độ, vớt sen Ngân Hà

Đã rồi phận số phù hoa?
Lắng sâu hồn mộng nhạt nhòa khói sương
Đếm từng nếp xếp vô thường
Trán nhăn, mày vẹo, da bương bựa xù

Nằm trong dòng chảy phù du
Trôi theo con nước tiếc gì thời gian
Thôi thì cõi tạm yên an
Cứ vui với đám dã tràng…cùng vui…!

Tay không sẽ thấy nhẹ hều
Muốn mang cũng chẳng mang theo được gì
Làm người phải rõ vân vi
Tự mình cứ hỏi lòng mình biết ngay !

Hôm nay say được cứ say
Say thơ, say nhạc – say ngày, say đêm
Say quên chân cứng đá mềm
Mấy ai tự hỏi lòng mình nhiêu nhân?

Từ phong trần, về phong trần
Có, không, được, mất sẽ lần lượt đi
Rời xa cõi tạm tiếc gì
Nắm xương khô ấy rồi thì cũng tan

Biết Địa Ngục, biết Thiên Đàng ! ? ! ? ! ?

Tuyền Linh
30.01.2020

Monday, January 27, 2020

MỒNG 3 TẾT


MỒNG 3 TẾT

Hôm nay ngày đưa Ông, Bà
Cách nhau ngọn nến mà xa nghìn trùng
Khói nhang nghi ngút một vùng
Lệ lòng từ đó theo cùng khói nhang

Tuyền Linh

Friday, January 24, 2020

XUẤT HÀNH


XUẤT HÀNH

Tháng giêng
tháng khởi đầu một năm
ba trăm sáu lăm ngày vui, buồn, sướng, khổ
cơm áo gạo tiền
Tôi cũng bắt đầu tháng giêng
bằng những bước chân xuất hành khập khểnh
trên con đường 907 quen hơi
Những cây lát ngóc cao cưỡi gió vẫy chào tôi
Đám lúa non Đông Xuân đã thơm lừng hương mạ
Lũ sẻ nhỏ từ đâu bay về đậu trên những mái nhà
đợi chờ tia nắng ban mai sưởi ấm ngày đầu xuân

Tôi rẽ lối qua ngã chợ Vũng Liêm
chợ chưa nhóm họp, vì hôm nay mồng một Tết
chỉ lác đác vài người bán vé số thân quen
họ reo lên, xìa xấp vé số đưa tôi
tôi vui vẻ rút 5 tờ, tìm hên đầu năm mới
Tôi quan niệm
đã sống thì phải nuôi hy vọng, dù ngắn dù dài
Trong đời tôi, tôi sợ nhất là không có việc làm
và không có cái đích nào để hy vọng
Đối với tôi
thà không có mặt trên đời
còn hơn phải đối diện với tình trạng “vô công rỗi việc” !
cho nên hàng ngày
tôi hành hạ 10 ngón tay luôn phải lướt phím… tang tình
Tình đời
Tình bạn
Tình yêu
Tình nào tôi cũng phải nếm trải
Có nếm trải thì mới biết ngọt, bùi, cay, đắng ra sao?
Tôi cảm nhận đời mình qua những NÔT thấp cao
những cung bậc thấm sâu đến xương tủy

Tôi quay gót về nhà và luôn tự hỏi
Mình đã lấp kín thời gian từng ngày
nhưng đã kín hết những cuộc tình chưa?
hay mãi đong đưa như một cái bóng kế thừa
suốt đời chìm chìm…nổi nổi…!
Và…tôi cũng tự hỏi
Mình đã làm gì nên tội
Sao mãi cuộn quay trong vòng xoáy luân hồi (?)
Tôi đang chờ Thượng Đế trả lời tôi
bằng những tháng năm Canh Tý
Đường phố Vũng Liêm Vĩnh Long kín đầy dòng người
vui Xuân hoan hỷ
Tôi lẻn vào đám đông
để cố quên – mình không phải là mình

Tuyền Linh
Mồng 1 Tết Canh Tý
( 25.01.2020 )

CHÚC MỪNG NĂM MỚI



Mừng Xuân Canh Tý
Xin chân thành chúc các bạn văn, bạn thơ, các nhạc sĩ sáng tác, các đọc giả một Năm Mới an khang thịnh vượng

Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
( 0h01 ngày mồng một tháng giêng Canh Tý )

Thursday, January 23, 2020

BỨC HỌA THỜI GIAN


BỨC HỌA THỜI GIAN

Một năm vật lộn với thời gian
ngày 30 cuối năm
xem như đã xong - những vui, buồn, sướng, khổ (?)
Con tắc kè trên trần nhà khua mỏ
như nhắc tôi tuồng diễn còn kéo dài
Chợt nhớ ra điều gì
tôi đi quanh vườn, tìm đến những gốc mai
xem lộc trời nhiều hay ít
Tôi tựa vào gốc mai tạo dáng chụp hình cho đẹp
cứ tưởng tượng mình là tài tử màn bạc thực rồi
Suy cho cùng
Thực và Hư chỉ cách nhau một gang thôi
bởi đời vốn không không…có có….
Có đó, mất đó
thế mà ai cũng muốn ôm cho bằng được
cái CÓ, bỏ đi cái KHÔNG

Cuối đời
tất cả những con bệnh lại bắt đầu chơi ngông
khiến ai ai cũng muốn “ KHÔNG “, đâu thích “ CÓ “
Nhưng làm sao ngăn được con bệnh đừng dòm ngó
khi cuộc đời có có…không không…?
Thế mới vỡ ra một điều nghịch lý đau lòng
đến lúc muốn KHÔNG thì lại CÓ

Tôi đứng trước cửa nhà
nhìn dòng người ngược xuôi hối hả
mà lòng buồn rúm ró
chỉ biết bon chen tranh giành, đâu cần nghĩ gần xa
Ngày 30 cuối năm như đúc kết một phiên tòa
Tôi quay vào nhà
nằm ngửa mặt nhìn lên
thấy con tắc kè hoa, và tự hỏi
chẳng lẽ chúng là chứng nhân trong bức họa…?

Tuyền Linh
Vũng Liêm 30, chạp, Kỷ Hợi
( 24.01.2020 )

GÕ CỬA


GÕ CỬA

Xuân về gõ cửa đất trời
Hồn tôi ai gõ mà chơi vơi sầu
Mắt tình ngó trước ngó sau
Một tôi đứng giữa đám lau lách nhìn
Trăm cơn xót… nghìn nỗi phiền…
Ô hay, nước mắt tự nhiên nhỏ dài
Tôi khóc ai? Ai khóc tôi?
Mai sau ai khóc cho ai…? Hay là….!

Tuyền Linh
2020

Tuesday, January 21, 2020

NỤ TÌNH XUÂN


NỤ TÌNH XUÂN

Đưa tay định hái nụ tình
Nhành mai khoe sắc lung linh xuân thì
Bút cùn lướt ngọn Đường thi
Lỡ vấy giọt mực nhòe đi hương đời

Chao ôi, biết khóc hay cười
Con tim không tuổi ngàn đời dở dang
Thời gian gần đã sang trang
Bao nhiêu mộng ước lỡ làng từ đây ! ?

Tuyền Linh
2020

Sunday, January 19, 2020

HOA SẦU ĐÔNG


Hoa sầu đông

Ngủ vùi một giấc mùa đông
Cành trơ trụi lá lộc mầm trốn đâu
Chờ khi xuân mới bắt đầu
Em ra điểm sắc tím màu nhớ thương

Xinh xinh cánh mỏng phơi sương
Hương bay dìu dịu thiên đường tuổi thơ
Em thường đứng ở ven bờ
Lối vào thôn xóm để tơ tưởng tình ?

Sao em hay đứng một mình
Khiêm nhường bình dị đẹp tình gái quê
Mỏng manh năm cánh sao khuê
Chứa đầy tinh túy tràn trề hương xuân

Em không tuyệt sắc giai nhân
Nhưng em duyên dáng đẹp phần nết na
Chừng ấy thôi, cũng đủ là…
Cho ta thi tứ tuôn ra ngút trời

Em sầu ai mà rụng rơi ?
Cánh hoa lã tã khắp trời hoàng hôn
Nhặt hoa mà cảm thấy buồn
Nghe trong sâu thẳm như tuồng yêu em (?)

Thi cầm lạc phím tơ duyên
Ta về khép kín niềm riêng đợi mùa
Chờ khi ngọn gió hương lùa
Ta theo xuân biếc về khua tiếng lòng

Tuyền Linh

Friday, January 17, 2020

HAI BA THÁNG CHẠP




HAI BA THÁNG CHẠP

Tôi lầm lũi bước đi
dưới bầu trời 23 Tết
đan xen trong đầu bao chuyện buồn, vui
chuyện trước, chuyện sau
chuyện nghèo, chuyện giàu
chuyện phải, chuyện không
hình như đã hình thành trong tôi
một mảng buồn trầm tích

Dưới đáy sông cuộc đời
tôi chẳng thể nào nhúc nhích
dù muốn vươn…vươn thật xa
trong khả năng vốn có của mình

Tôi nhìn lên bầu trời
thấy nhiều màu sắc lung linh
rồi nhìn xuống mình
bỗng thương quá con tim không tuổi
Thượng Đế sinh tôi ra đã cho tôi một bản thể
Sao không làm con tim tôi khô cằn đi theo quy luật đất trời?
để chẳng bao giờ Tim lâm vào chuyện tình rơi
trong cung bậc tơ vương loạn nhịp

Con đường 907 sáng nay - lối vào chợ Tết
Phố xá đông vui, kẻ hỏi người chào
Ấy mà chân tôi chênh vênh những bước thấp bước cao
như kẻ mộng du giữa đêm trừ tịch
Tôi đi mua sắm gì? Tôi chẳng biết
cứ đi…như muốn đi để đến, mà đến đâu?
Tôi không biết nữa
Tôi quờ quạng tìm…
trong tâm thức mình những dấu thương đau
Thật vô vọng - trước mặt tôi là một ngõ cụt không màu

Tôi rời chợ Vũng Liêm, vội đi về nhà
để kịp gặp Táo Quân, nhờ chuyển lên Thiên Đình
những rối rắm của tôi về “ con tim không tuổi “
Tôi nghe tuổi đời mình đi qua rất vội…
nhưng tuổi con tim thì chẳng xê dịch chút nào
vẫn 20 như thời bắt gió hái sao
vẫn vụng dại yêu thầm trộm nhớ
Tại sao? Tại sao lại nghịch lý thế !
Hỡi Thiên Đình !
Hỡi Trời Cao !
Làm sao, làm sao tôi thoát được
khi quả đất cứ quay, khi con tim vẫn đập
khi tôi vẫn là tôi bằng xương bằng thịt đời thường
Trên cõi đời, còn những gì ngoài “ thú đau thương “ ?
Xin hãy rót cho tôi một lần, một lần nữa đi
để tôi theo chu kỳ vào vòng chuyển hóa
Hỡi Thiên Đình !
Hỡi Trời Cao !
Tôi đang bị đày đọa…! ! !

Tuyền Linh
17.01.2020

Sunday, January 5, 2020

DẤU QUÊ HƯƠNG


Dấu Quê Hương

Đẹp làm sao con đường 907
Mới ngày nao bùn đất níu bàn chân
Nay tráng nhựa phẳng lì như mặt nước
Lòng hân hoan…yêu biết mấy Vĩnh Long !

Đất nước ta mỗi ngày mỗi đổi mới
Từ nông thôn đến thành thị quê mình
Xin em hãy ghé về thăm một chuyến
Sẽ thấy lòng phơi phới vững niềm tin

Anh sẽ đưa em đi thăm Trung Ngãi
Thăm mô hình cá lóc bể bạt giăng
Thăm đàn bò no tròn lông óng mượt
Trên cánh đồng Trung Chánh chạy lăng xăng

Lòng vẫn muốn đưa em thăm nhiều chỗ
Như Qưới An, Qưới Thiện, Trung Thành Tây
Thăm Hiếu Thuận, Hiếu Nhơn, Hiếu Nghĩa…
Bởi nơi đâu cũng đổi mới no đầy

Cầu Phong Thới xuôi đường về cồn cát
Bến phà xưa luôn đầy ắp tiếng cười
Người qua lại đông như ngày mở hội
Ôi,Vũng Liêm đổi mới thật là vui !

Nơi anh ở có con kênh nước dẫn
Vào ruộng đồng năm ba vụ thuận mùa
Ấp Phong Thới kể từ ngày đổi mới
Dân dư ăn dư để chẳng còn thua…

Tết tới đây, em về thăm quê nhé !
Tận mắt nhìn vóc dáng của Quê Hương
Hương rơm rạ xông lên từ tiềm thức
Em sẽ nghe lời ru Mẹ cuối đường

Tuyền Linh