Saturday, March 23, 2019

CHIỀU CUỐI TUẦN


Chiều Cuối Tuần

Chiều thứ bảy nghe nắng vàng reo nhẹ
Tưởng bước ai khe khẽ chạm đường quê
Nên vội vã mở cửa hồn hớn hở
Nào ngờ đâu gió thổi nẻo xa về

Con đường cũ đã quen bàn chân cũ
Ấy thế mà cũng lớ ngớ chiều nay
Lũ sỏi đá lại thầm thì ủ rũ
Chắc nhớ ai nên hồn đá hao gầy

Thời khắc nào cho đường quê gõ nhịp
Mắt tình nào nghiêng ánh biếc qua đây
Cầu Phong Thới biết có còn bắc nhịp
Cho ai qua đượm thắm sắc xuân đầy

Chiều nay bỗng nước sông như ngừng chảy
Hàng cây buồn mong ngóng bóng ai qua
Trong hy vọng có cái gì tuyệt vọng
Cây ngậm ngùi… lá rụng hóa lệ sa

Tuyền Linh
2019

Saturday, March 16, 2019

Hoa sưa Hà Nội



Hoa sưa Hà Nội

Em về đúng hẹn tháng ba
Lòng như ấp ủ thiết tha đợi tình ?
Nõn tơ thanh khiết xinh xinh
Em cười trắng nuốt nụ tình phố xưa

Yêu biết mấy…nói sao vừa…!
Bồi hồi xao xuyến đung đưa dáng mềm
Phố phường nhuộm trắng bởi em
Kia Hoàng Hoa Thám, đây Phan Đình Phùng

Lê Nin lá đổ một vùng
Công viên trắng xóa như cùng hội xuân
Qua Trần Huy Liệu bâng khuâng
Ơi con phố đẹp, ơi lòng hoa sưa !

Nức lòng gió đón mây đưa
Em vừa lạ lẫm, em vừa rêu phong
Nghe như có tiếng thì thầm
Sắc hoa màu nhớ trăm năm đợi tình

Em về Hà Nội rực lên
Nam thanh nữ tú rộn trên vỉa hè
Phố phường đầy ắp ngựa xe
Tháng ba Hà Nội tràn trề nhịp vui

Tháng ba bão lũ đi rồi
Và em xuất hiện rạng ngời thành đô
Đèn xanh, đèn đỏ xôn xao
Đèn tâm tư sáng đón chào Quê Hương

Đẹp thay với những con đường
Hoa sưa khoe sắc, Quê Hương yên bình
Hà thành rạng rỡ thêm lên
Hòa cùng nhịp sống đượm tình nước non

Tuyền Linh


Wednesday, March 13, 2019

DỰ ĐÁM CƯỚI





Dự Đám Cưới

Sau khi trao chiếc phong bì niêm bọc
“ Trăm Năm Hạnh Phúc “
kèm những cụm từ chúc lành hai trẻ
sống kiếp kiếp…đời đời…

Tôi ra về với đôi mắt mở to
mắt sáng hơn bao giờ hết
cớ sao tôi nhìn mọi nơi đều thấy người già?

Những đốm lửa lập lòe ẩn hiện gần xa
tựa ánh vàng mả
như muốn ngăn đường cản lối
Tôi đếm…một, hai, ba, bốn…
Ôi, sao nó cứ bốc khói hoài, không chịu tắt
Ngọn lửa nào đốt cháy trái tim yêu?
Ngọn lửa nào đưa người về huyệt mộ cú kêu?

Mới sáng dự đám cưới đây
Bây giờ trời đã sập tối
Tôi lại nhớ đến thằng bạn, không một lời trăn trối
bất thình lình bỏ bè bạn ra đi
Tôi lại đếm…một, hai, ba, bốn, năm…
Ôi, thật lạ kỳ
hai bên đường chẳng thấy lá xanh
toàn là lá đỏ
Trời thay mùa bao giờ mà cây bàng trông rúm ró
Tôi đưa tay sờ mặt mình –  đã cuối đời?

Bỗng tôi thương sao đốm lửa bên đường
thương ngọn gió vô thường thổi un ngọn khói
Bạn bè tôi đó, họ ra đi và họ trở lại…
quanh đây thôi, bên góc phố hàng me
Có những điều ta không thể thấy
nhưng nghe
tiếng lá khẽ rơi khi lìa cành mộng mị
tiếng trẻ chào đời trong đêm u tịch
nối nhau bằng một mắt xích
Tôi nghe...tôi nghe....
Đã là một chu kỳ (*) bất di bất dịch

Ôi nhớ…ôi thương…ôi buồn….ôi tiếc…!
Ngẫm đời người ngắn như cử xiếc
Biết bao nhiêu điều còn dang dở trong tôi
Đành thôi !
Đành thôi !
Đành...thôi...!

Tuyền Linh
2019

(*) Chu kỳ luân hồi

Sunday, March 10, 2019

Chào em...hoa bưởi bên đường !




                     Chào em...hoa bưởi bên đường !                               

Lang thang như kẻ thất tình
Dừng chân Giảng Võ, Cát Linh ngẩn người
Nhìn em khoe dáng bên đường
Trắng trong e ấp đưa hương hữu tình

Em vừa mãi tận quê lên
Theo cùng chị, mẹ mưu sinh qua ngày ? (*)
Ta người lữ khách đến đây
Đã ngùi phận bạc lại say hương tình

Nhìn em cánh trắng lung linh
Giữa lòng điểm nhụy vàng xinh phố phường
Em về dập tắt mưa phùn
Nghiêng mình khoe sắc tỏa hương đưa tình

Em về trời đất hiển linh
Cái nồm chẳng thấy rập rình thổi qua
Mùi hương thanh khiết hiền hòa
Nghe như Hà Nội đã là mùa yêu

Tinh khôi, thanh khiết, yêu kiều
Nõn tơ trinh bạch đáng yêu quá chừng !
Em cùng chị, mẹ bên đường
Điểm tô hương sắc quê hương rạng ngời

Yêu em, khó nói thành lời
Bởi chưng lòng đã say hơi men tình
Say là say nghĩa say nhân
Chẳng say lời nói tục trần nổi trôi

Ngày mai ta đã đi rồi
Chào em ở lại với lời vô ngôn
Dù đời sắc sắc không không
Vẫn mong giữ chút bềnh bồng hôm nay

Tuyền Linh
2011

(*) Thường mỗi năm cứ vào tháng ba, nhiều con phố ở Hà thành thơm ngát mùi hoa bưởi từ những quầy gánh của các chị, các mẹ ở quê đưa lên bán, nhộn nhịp nhất là đuòng Giảng Võ, Cát Linh….


Friday, March 8, 2019

Kiếp Phụ Nữ


THƠ VUI Ngày 8/3

Kiếp Phụ Nữ

Có những bức xúc chẳng nói ra đây được
Bởi vô tình thành quy luật của đất trời (?)
Có những thiệt thòi chẳng ai chịu nhìn thấy
Kể cả Ông Trời cũng ngoảnh mặt ngó lơ

Ngày Phụ Nữ - ôi tôn vinh người Phụ Nữ
Mép môi nào đưa đẩy… ôi, khéo đẩy đưa
Trong sâu thẳm ngàn… ngàn lần Phụ Nữ chịu
Gánh nặng không tên…đàn ông vẫn chưa vừa (*)

Họ thiệt thòi trong bản năng và bản ngã (**)
Thực tế rõ ràng, ai được, mất hơn ai ?
Trời sinh ra, mỗi người riêng một bản thể (***)
Ông trời già đặt để thật quá là sai….!

Luật công bằng từ đâu, chẳng bao giờ thấy ?
Chỉ thấy sờ sờ những tình huống bất công
Người Phụ Nữ cũng đầu đen và máu đỏ
Sao luôn luôn phải lép vế với người chồng ?

Này em hỡi, kiếp sau đừng làm Phụ Nữ !
Để anh không còn là một kẻ bất công
Lúc em muốn mà anh vô tình không biết
Em sẽ thiệt thòi, chăn  chiếu lại trống không…!

Tuyền Linh
8/3/2019

(*) Gánh nặng không tên. Đây là cụm từ, tôi nghĩ, chỉ những CE đã có gia đình thì sẽ biết rạch ròi nhất. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh mà..! Chỉ riêng việc 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau là đã thấy một gánh quá nặng đối với Phụ Nữ rồi.
(**) Bản năng = dục vọng bẩm sinh, không có ý thức ở con người. Bản ngã = cái làm nên tính cách riêng biệt của mỗi người

Như vậy, với Phụ Nữ, trong lĩnh vực bản năng cũng thiệt thòi hơn đàn ông. Ví dụ, trong đêm vui, bản năng người vợ đang thèm chăn gối, cũng ít ai dám nói thật với chồng. Ta cũng thừa biết, VN ta thường có định kiến rất nghiệt ngã. Ngược lại, người đàn ông tự do hoàn toàn trong việc nầy. Có bất công không?
Từ đó, Bản Ngã, cái làm nên tính cách riêng biệt của Phụ Nữ cũng không được tôn trọng.

(***) Bản thể = bản chất mà chỉ có lý trí mới hiểu được. Thượng Đế sinh con người ra đều cho mỗi người một bản thể riêng biệt, mà chỉ có lý trí mới hiểu được. Trong bổn phận làm vợ của người Phụ Nữ Việt Nam, ít khi nào bản thể được soi tỏ và cảm thông.

Tuesday, March 5, 2019

Lục bát tháng 3


Lục bát tháng 3

Tôi về gom lá cuối xuân
Đem phơi nắng hạ xem chừng mơ phai
Tháng 3 nắng gắt đổ dài
Một tôi cổ tích với Sài Gòn mơ

Những nghe mòn mỏi môi chờ
Cả trong giấc ngủ còn ngờ chiêm bao
Tháng 3 đất thấp trời cao
Liêu xiêu hạt nắng tràn vào tâm tư

Tôi ru tôi khúc ngậm ngùi
Hồn theo bóng nắng thân vùi xác thân
Treo tình lên ngọn phù vân
Nhìn em tôi thấy chặp gần chặp xa

Mải mê trong giấc phù hoa
Giật mình với một tháng 3 lạnh hồn
Tôi về nhặt bóng hoàng hôn
Tìm xem trong đó… nỗi buồn còn nguyên

Tuyền Linh