Tuesday, July 27, 2021

GIỚI THIỆU


 

Xin kính mời quý đọc giả ghé thăm tiết mục

 VĂN để đọc tác phẩm mới, ưng ý nhất

 của tác giả Tuyền Linh:

TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG

 TRƯỚC MẶT

                        TẬP I – Trò Đời & Công Lý          

TẬP II - Nước Mắt Đàn Ông

Hai tác phẩm phản ảnh trung thực nhất

 dời sống của tác giả trong hiện tại và quá khứ.

 Nội dung không hư cấu

Rất xác thực trong đời thường.

Là tiếng nói vút lên từ thẳm sâu trong quá khứ

Cũng là cội rễ của sự lừa lọc và khổ đau

-ooOoo-

 

            

NẾU CÓ MỘT NGÀY *Thơ Phan Mạnh Thu *Nhạc Nguyễn Văn Thơ *Ca sĩ Giáng Hương

Wednesday, July 21, 2021

SÀI GÒN CỦA TÔI


 

Thành phố Sài Gòn trong những ngày giãn cách buồn không thể tả được. Tôi viết lên cảm xúc của mình qua những cung bậc của tâm hồn. Gởi đến Đọc Gỉa cùng đồng cảm. Nhạc phẩm sẽ được ca sĩ thực hiện thu âm trong nay mai. TL


 

 SÀI GÒN CỦA TÔI

Sài Gòn

Sài Gòn

Sài Gòn của tôi

Sài Gòn của tôi

Sài Gòn của tôi…!

ngày giãn cách thật buồn

 

Sao nước mắt lại rơi…

rơi trên những con phố vắng

Sao nước mắt lại rơi…

rơi trên những hộp cơm cứu đói

cho những kẻ cơ nhỡ không nhà

cho bác đạp xích lô

cho chị bán vé số

cho các bịnh nhân đang xếp hàng

trước cổng Bệnh Viện chờ cơm

 

Một Hòn Ngọc Viễn Đông

Một thành phố phồn hoa

đang hiển hiện một cảnh buồn khó tả

Lạy Đấng Tối Cao !

Lạy Phật Trời !

Xin cho Sài Gòn sớm trời quang mây tạnh

để tiếng cười được nở lại trên môi

Lạy Phật Trời !

Lạy Đấng Tối Cao !

Con xin…con xin…!

Con xin…!

TUYỀN LINH

15.7.2021

Hơn 40 năm mới thấy cảnh này | Sài gòn vắng lặng mùa giãn cách trước chỉ...

Saturday, July 17, 2021

LỜI CẢM TẠ


LỜI CÁM TẠ

 

Xin chân thành cám ơn thi nhạc sĩ Nhược Thu, đang định cư tại San Diego California đã giúp đỡ gia đình chúng tôi 200 usd trong hoàn cảnh khó khăn bởi dịch Covid-19 đang hoành hành tại các tỉnh phía nam Việt Nam. Cụ thể là Sài Gòn, Vĩnh Long…

Nghĩa cử thâm tình và cao đẹp nầy tôi xin ghi nhớ mãi…!

Trân trọng,

Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ

 

HÀ NỘI, THÁNG 7 NGÂU VỀ


 

 

HÀ NỘI THÁNG 7 NGÂU VỀ

Liêu xiêu quán cóc vỉa hè
Tôi ngồi nghe vọng chú ve gọi mùa
Trời như chia cắt sớm, trưa
Tôi nhìn từng giọt ngâu vừa bay bay

Mắt tình bỗng lại vui lây
Em qua phố thị nhịp đầy nhịp lơi
Áo tà lụa trắng phất phơ
Tôi nhìn tôi tưởng tôi vừa hai mươi

Cớ chi em nở nụ cười
Cho tôi nghiêng ngã cuộc đời phong sương
Xe qua xe lại đầy đường
Mà tôi chừng tưởng bướm hương chập chờn

Tôi qua bao chặng dốc đời
Gió sương bão táp rã rời thân đơn
Ấy mà một hạt tình thôi
Mọc lên cành nhánh hương đời trong tôi

Lòng buồn bỗng hóa ra vui
Yêu ơi Hà Nội, yêu luôn giọt mùa
Mưa ngâu tháng bảy em qua
Hồn tôi ngủ thiếp trong tà áo em

Cà phê từng giọt say mềm
Trong mơ nghe có tiếng em thì thầm
Lâm râm…ngâu mãi lâm râm…
Liêu xiêu quán cóc chôn chân tôi rồi !

TUYỀN LINH

 

YÊU NGƯỜI - Nguyễn Văn Thơ - Giáng Hương

Wednesday, July 14, 2021

CON ĐƯỜNG TÌNH SÀI GÒN


 

CON ĐƯỜNG TÌNH SÀI GÒN

 

Anh đang ngồi đây

nhìn thành phố mưa bay… ngày áp thấp

Vĩnh Long của anh bây chừ

cũng xôn xao Covid

Mọi sinh hoạt đời thường

nghe chừng đình trệ đáng lo

Bà con chạy miếng đói miếng no

chẳng biết đâu mà tinh được

 

Ngay cả anh trong Văn, Thơ, Nhạc

cũng phải xếp bút gác đàn, phím lạc thơ rơi

Anh đành ngồi bóp trán suy nghĩ dòng đời

Ở đâu ra con tinh ranh Covid?

Nó đã trói chân trói tay cả triệu, ức… người

khắp thế giới

để giờ đây,

anh ngồi chôn chân thương quá Sài Gòn

Nhớ những con đường mùa xưa

dâng ngập triều cường

cùng nhau dò dẫm chân đi, ướt đầm cặp vở

Nụ hôn đầu trao nhau cũng mùa này năm cũ

Em còn nhớ không

hay đã đánh trôi theo dòng chảy triều cường?

Nhớ con đường Gia Long với lá me vương

ngủ yên trên tóc em cho anh mộng mị

 

Và…Sài Gòn bây giờ

biết bao điều suy nghĩ

cơm áo gạo tiền cùng Covid rập rình

Biết nói gì với em đây

khi mạng sống là chỉ mành

Dẫu thế, theo anh

cứ tự tin là tự tại

Là dân tộc Việt Nam

khó khăn nào mà quản ngại ! ?

Phải không em, phải thế không em?

Điều này, anh nhật tụng mãi…

TUYỀN LINH

09.7.2021 

TƠ VƯƠNG

Wednesday, July 7, 2021

CỤM CO THÁNG 7 NHƯ QUÈ


 

CỤM CO THÁNG 7 NHƯ QUÈ

Tôi ngồi nghe giọt mưa về

Co ro chân cẳng như què đến nơi

Nhìn ra ngoài phố, buồn ơi !

Lơ thơ vài mống - đường trơ trống đường

Ngược xuôi như kẻ mất hồn

Sợ con Covid, lách luồn rất nhanh

Rõ là Covid tinh ranh

Sài gòn đại náo, tốc hành Bến Tre

Mon men dọc các vỉa hè

Lách luồn về tới bờ kè Trà Vinh

Chốt chặn mọc khắp lối đi

Cũng không kịp chặn ngã về Vĩnh Long

Chớp nhoáng có mặt Vũng Liêm

Tôi nghe, tôi bỗng giật mình tái xanh

Con Covid thật tinh ranh

Kẻ ác cứ mãi rập rình người ngay

Cuộc sống tiếp diễn hàng ngày

Chúng ta phải gắng đề phòng tinh vi

Tháng 7 mưa gió li bì

Phần lo Covid phần vì mưu sinh

Dẫu gì cũng phải hết mình

Cùng nhau diệt dịch mới yên cuộc đời

Tự tin sống tốt bà con ơi…!

TUYỀN LINH

05.7.2021

 

 

Dáng Chiều

Thursday, July 1, 2021

MƯA ĐÊM SÀI GÒN

 

MƯA ĐÊM SÀI GÒN (*)

Về đây nghe tiếng mưa đêm
Nghe trong sâu thẳm nỗi niềm đầy vơi
Phố Sài Gòn vắng bóng người
Ôi, bao năm nữa giọt đời ngừng tuôn !

Đèn soi, soi nẻo đường buồn
Soi tâm tư rõ ngọn nguồn nỗi đau ?
Giữa trời Mẹ đứng nâng tay
Đèn khuya mưa đổ ướt đầy tâm can

Phố đêm – giọt lệ - mưa tràn…
Ùa vào tâm thức bàng hoàng cửa tâm
Giọt đau, giọt nhớ, giọt thầm
Tâm linh thực nghiệm mà lòng chơ vơ 

Tự nhiên trời bỗng dưng mưa
Để cho ta nhớ ngày xưa, những ngày…
Thánh Đường im bóng, ô hay !
Gởi đâu giọt lệ tù đày đêm nay

Mưa xưa ướt áo vai gầy
Mưa nay thấm đẫm bàn tay nguyện cầu
Về đâu? Rồi sẽ về đâu ?
Trái tim huyễn mộng đêm sâu Sài thành !

TUYỀN LINH

 

(*) Thương tặng đồng bào đang nằm nghe mưa đêm tại TP HCM mùa Covid-19

 

 

TRỞ GIẤC *Thơ Phan Mạnh Thu *Nhạc Nguyễn Văn Thơ *Tiếng hát Lệ Tuyền