Sunday, February 16, 2020

LÊN ĐƯỜNG


LÊN ĐƯỜNG

Ngày mai tôi lên đường
Thẳng về hướng Đơn Dương (*)
Hành trang là ý chí
Quyết không thể nhún nhường !

Chỉ một phút nhẹ lòng
Mớ trắc ẩn bòng bong
Mà tôi giao của cải
Cho một kẻ vô lương

Nay tôi quyết trở về
Nhờ công lý duyệt phê
Những gì tôi đánh mất
Chắc sẽ theo tôi về

Của tôi là của tôi
Không ai thể lôi thôi
Luật trời và luật pháp
Trắng đen sẽ rõ thôi !

Tôi trở về Đơn Dương
Thương quá từng giọt sương
Yêu sao thôn Phú Thuận
Lòng khấp khởi khôn lường…!

Tuyền Linh
14.2.2020
(*) Đơn Dương là một huyện nằm ở phía đông nam tỉnh Lâm Đồng.

Sunday, February 9, 2020

Của Tôi, phải là của Tôi


CỦA TÔI, PHẢI LÀ CỦA TÔI

Không ai có thể
thấu hiểu được nỗi buồn tôi
đã từ lâu, nó đã ăn sâu vào xương tủy
Chỉ một phút trắc ẩn
tôi đã đánh mất tất cả, tất cả….
chẳng còn gì
Bây giờ, nhìn lại cuộc đời mình
từ cái thuở hàn vi
cặm cụi dựng xây
suốt mấy chục năm
lại trở về tay trắng

Tôi quẳng cả gia tài của mình
vào lòng trắc ẩn
những mong có một hậu vận yên bình
Nhưng ai dè, cái quẻ dịch số quá chênh vênh
nên tính toán con người đâu bằng trời tính?

Không…! Tôi sẽ không chịu thua
dù đang đội trời đạp đất
Cà trời đất cũng không thể cản được tôi
Tôi quyết đòi lại công bằng
cho chính cuộc đời tôi
Tôi nhất quyết cải số thôi !
Những gì của tôi, phải là của tôi
Sẽ không là của ai cả
Lương tâm tôi đã cho phép tôi
lấy lại tất cả…tất cả…
những gì chính nó là của mình
phải là của mình

Tuyền Linh
09.2.2020

Wednesday, February 5, 2020

THÁNG GIÊNG


THÁNG GIÊNG

Bây giờ là tháng giêng
Năm Canh Tý triền miên…?
Hai ngàn, hai mươi chẳn
Ôi, lắm nỗi ưu phiền !

Năm mười chín đã qua
Chưa vơi hết xót xa
Trông chờ năm mới tới
Lại Vũ Hán Carona !

Phải định mệnh khắc khe?
Hay cuộc đời nhiêu khê
Ebola mười bốn (*)
Giờ, Corona lại về

Làm người lắm nỗi lo
Lo cái bụng chưa no
Đã thiên tai bão lũ
Nước cuốn vỡ đê đò

Tháng giêng, tháng ăn chơi
Mà tai họa tơi bời
Dịch đi, rồi dịch lại…
Làm sao tránh số trời ! ?

Tuyền Linh
2020
(*) Dịch bịnh Virus Ebola tại Châu Phi năm 2014