TRĂNG…
Trời tối ám sao trăng vẫn sáng
Vén màn sương có thấy mắt buồn?
Rưng rưng dòng lệ sầu tuôn
Trăng ơi có
thấy ngọn nguồn trái ngang?
Đêm say giấc sao trăng còn thức
Trăng lặng lờ muốn trói buộc ta?
Mắt tình lịm ánh trăng ngà
Bỗng dưng ta nhớ chiều tà môi hôn
Trăng cổ độ rực rằm mười sáu
Vén mây xưa thấp thoáng tình nương
Vấn vương chi lắm vấn vương…!
Vô liêu tịch
mịch sầu thương một đời
Càng trái ngang càng ngời ánh nguyệt
Càng hững hờ càng đậm duy tha
Trăng ơi, có thấu lòng ta
Chia nhau hơi thở vẫn là… trăm năm
Trăng càng sáng, đêm càng hư huyễn
Người đang còn, người thực hay hư?
Trăm năm một nỗi sầu tuôn
Biết ai mà gởi chân ngôn bây giờ..! ?
TUYỀN LINH
2021
No comments:
Post a Comment