LỜI RU MUỘN MẰN
Anh vay em một chút tình
Vá vào hồn mộng rách mềm bấy lâu
Đường kim mối chỉ luồn khâu
Nhẹ tay em nhé để sầu nằm yên!
Bốn mươi năm chẳng thể quên
Từng ngày giông bão, từng đêm lệ thầm
Oằn vai gánh cuộc trăm năm
Tháng ngày dầu dãi tím bầm nợ duyên
Chút tình vay mượn của em
Anh làm vốn liếng thay duyên phận mình
Mượn luôn em mớ chân tình
Ướp
vào tâm não để dành mai sau
Đã
qua một cuộc bể dâu
Thu
vàng lá đổ chìm sâu giấc tình
Trăm năm nghĩ lại… giật mình!
May mà vay được chút tình ca dao
Vốn lời anh sẽ gởi trao
Trong trang cổ tích đượm màu thiên thu
Sảy sàng sạch trọi phù du
Trả em một chút lời ru muộn mằn ! ?
TUYỀN LINH
No comments:
Post a Comment