Monday, August 30, 2021

CỔ CAO 3 NGẤN


 

Thưa các bạn đọc, ngày xưa hồi còn thanh niên, tôi có tật mê gái nhưng lại nhát gái. Tôi chỉ biết nhìn gái rồi về mơ mộng viễn vông, lại bày đặt làm thơ tán gái nữa chứ! Bởi thế, các bạn học của tôi thường chê tôi:” Mày chỉ giỏi viết láo chứ khi gặp gái thì nhát như cáy”. Mà đúng vậy thật các bạn. Ai chưa biết rõ tính tôi, tưởng tôi hay chọc gái lắm, nhưng kỳ thật, tôi chỉ làm oai trên ngòi bút thôi. Thế mới thảm chứ!

Hôm nay, tôi hoài niệm lại những gì vui vui để giảm bớt áp lực cuộc sống giữa mùa Covid đang đè nặng bằng cách lục lại những bài thơ cũ, gọi là thơ “ghẹo gái” một thời của tôi. Mời các bạn xem cho vui nhé! TL

 

 

CỔ CAO 3 NGẤN

Này em đang đi ven hồ
Có nghe thông biếc rì rào điều chi?
Ơ kìa ! sao lầm lũi đi
Trống trường chưa điểm, vội gì hở em!

Háy ai? trước lạ sau quen
Hồn anh đang núp trong khăn em quàng
Thật mà ! anh không dối gian
Không tin em mở khăn quàng ra xem

Cổ em ba ngấn trắng tinh
Một son ruồi đỏ điểm trên gáy ngà
Người ta thường bảo đàn bà
Cổ cao ba ngấn giàu sang ba đời

Anh nói có đúng không nào?
Cho anh xin một lời chào đi em
Sao đi chẳng ngước mắt lên
Nhìn chi chằm chặp một bên lề đường

Đà Lạt sáng sớm mù sương
Em đi tỉnh táo kẻo vương gót hài
Thật đó, anh nói không sai
Lỡ té ngã, sẽ đổ thừa tại anh

Lấy chi để anh bắt đền
Đền em túm muối đi kèm trái me?
Đền em hai hủ yaourt?
Đền em hai trái ô mai ngọt bùi?
Đền em quả ổi chín mùi
Đền em viên kẹo cây kem vỉa hè?
Đền em cái gốc phượng ve
Khắc tên hai đứa để hè có nhau?
Đền em một mâm trầu cau
Hai chai rượu lễ cùng trầu têm vôi?

Kìa…kìa…! trống giục liên hồi
Thôi, em vào lớp hạ hồi giải phân
Mỗi ngày gặp em một lần
Là anh đã thấy trăm năm… hiện về

TUYỀN LINH
    1977
 

No comments:

Post a Comment