Vào Mùa
Khi chiếc lá đầu mùa rơi cuối phố
Anh lại mộng mơ có bước em về
Từng giọt nhớ cũng tung tăng rải lộ
Bước ngập ngừng như cất giấu cơn mê
Khi con nắng ngủ quên chiều cuối hạ
Nhường thu vàng trải lụa đón chân xa
Xin em ghé dẫu tình chừ xa lạ
Chuyện buồn vui thì cũng của hai ta
Và…em nhớ mang theo nồng nàn cũ
Những buồn, thương, hờn, giận gối đầu
giường
Những lo lắng ngày anh đơn lẻ sống
Đà Lạt bây chừ lạnh lẽo hơn xưa
Vẫn còn đó những ngày xưa tháng cũ
Cảm xúc ngọt ngào dành dụm gởi trao
Chuyện yêu thương mấy ai lường trước được
Để giờ đây nhung nhớ biết dường nào !
Chiều nay bỗng cơn mưa òa trên phố
Nghe lòng đường thầm gọi bước chân ai
Trần Qúy Cáp lối quanh vào xóm trọ
Anh ngậm ngùi nhớ quá những âm xưa
No comments:
Post a Comment