NGỦ ĐI EM
Ngủ đi, em hãy ngủ đi !
Vườn xưa trăng khuyết,
xuân thì đã qua
Hồn ta sót nụ vàng hoa
Ru em về cõi riêng ta
riêng mình ?
Phận ta, phận đã lênh
đênh
Thì thêm chút nữa xem
tình về đâu
Tuyết sương ngập phủ
mái đầu
Xuân xanh trở giấc… bắt
đầu xuân xanh
Biết đâu là giấc mộng
lành
Ngủ đi để khỏi chòng
chành dòng thơ
Kệ thôi bến lỡ bến chờ
Bến nào cũng nối được bờ
Tương giang
Mơ chi đá nát phai vàng
Nụ tình hiện thực mở
toang xuân tình
Thơ em âm sắc lung linh
Khiến hồn ta cứ rập
rình dáng hoa
Xin đừng biến giấc mơ
ta
Như mưa vỗ giấc bay qua
núi rừng
Lòng em sóng vỗ trùng
trùng
Hồn ta thích đậu giữa
vùng bão giông
Ước mong đây giấc mơ hồng
Ta ru em ngủ giữa đồng
cỏ hoa
Cám ơn em đã cho ta
Dòng thơ suối mát vàng
pha sắc tình
Tuyền
Linh
2011
No comments:
Post a Comment