Dã quỳ Đà Lạt
Sao em không
chịu ngủ đông
Thức chi ?
vương sợi tơ lòng thi nhân
Ngó xa rồi lại
nhìn gần
Vàng em trải
thảm kín chân núi đồi
Nhấp nhô như
ngọn sóng dồi
Gió lay động
mãi bồi hồi lòng tôi
Em về trải lụa
xa xôi
Tôi, Em cút bắt rong chơi dốc tình ?
Tên em, tên
thật Dã Qùy ?
Sắc hoa dịu nhẹ
vàng y nắng chiều
Tình em phủ kín
lưng đèo
Cho ai qua đó
đỡ heo hút buồn
Dưới trời nắng
gội mưa tuôn
Vẫn tươi nhan
sắc, vẫn luôn thắm tình
Em qua triền
lũng Di Linh
Dạo đèo Bảo
Lộc, gieo tình Prenn
Dọc theo quốc
lộ đi lên
Em về Đà Lạt
ghi tên tuổi mình
Những con dốc
nhỏ xinh xinh
Em đều hiện
diện đượm tình nước non
Một lòng một dạ
sắt son
Sân ga Đà Lạt
vẫn còn có em
Mù sa Thung
Lũng Tình Yêu
Em cười gieo
nắng dập dìu giai nhân
Dã Qùy ơi, xin
tri ân !
Muôn năm Đà Lạt
vẫn cần có em !
Tuyền Linh