Tâm sự với
hoa dại vườn nhà
Mắt tình, ta mở liu riu
Nhìn em tím ngắt thiếu
điều rớt tim
Sầu ta quá khứ tạm yên
Bỗng dưng thức giấc
trong tiềm thức đau
Em khoe chi những cánh
sầu
Tím thương…tím nhớ…tím
màu ái ân
Một ta, đã lắm phong trần
Về đây núp bóng yên
thân cuộc đời
Chừ em khơi dậy lòng
đau
Rưng rưng sắc tím nhuộm
màu thời gian
Em tên gì, mà dung nhan
Tinh mơ khoe sắc, chiều
tàn tạ luôn?
Ta từng yêu cánh phù
dung (*)
Nay gặp em nữa… dễ chừng
yên thân
Xin em đừng xích lại gần
Tim ta không tuổi sẽ “ lần
“ đường yêu
Đời ta nắng sớm mưa chiều
Lang thang khắp nẻo như
diều đứt dây
Cớ chi lại gặp em đây
Tinh mơ mỉm nụ, chiều
quay lưng về…
Mặc ta, cứ thế ngậm
ngùi
Còn em, cứ thế cười vui giữa đời
Biết trách ai? Trách
ông trời
Sao cho ta gặp Em nơi
chốn nầy ! ?
Tuyền
Linh
2018
(*) Hoa phù dung, sáng
nở chiều tàn.
No comments:
Post a Comment