Wednesday, October 26, 2016

Mưa Pleiku



Mưa Pleiku

Đưa tay che nắng Sài Gòn
Bỗng dưng nhớ quá đồi non sương mù
Những chiều dạo phố Pleiku
Con đường Hoàng Diệu dập dìu giai nhân
Em Pleiku lạc hồng trần
Mấy mươi năm chẳng một lần về thăm
Con đường phố núi quanh năm
Sương mù kín phủ gọi thầm đợi nhau
Trời buồn phố núi mưa mau
Lối về Diệp Kính nghe nhàu tâm tư
Rải tình giữa phố mưa rơi
Mang bao thao thức về nơi tiền đồn
Mai về biết có còn không
Hay là nến thắp giữa lòng phố khuya
Sai Gòn dưới nắng liêu xiêu
Nhớ sao nhớ quá những chiều Pleiku
Qua rồi cái tuổi xuân đi
Còn đây một nỗi sầu bi nhớ người
Bơ vơ nắng lạc hướng đời
Sài Gòn với những đầy vơi ngậm ngùi
Thèm ơi cái rét núi đồi
Thèm cơn mưa xối nổi trôi đêm ngày
Mưa dai dẳng như cơn say
Mưa không bặm trợn mà lay lắt tình
Ướp lòng khu phố gia binh
Để nghe thỏ thẻ lời em nhuộm sầu
Mưa nào nhỏ giọt tình đau
Mưa nào dập được hỏa châu bom rền
Thôi thì phận đã lênh đênh
Đành treo số mệnh lên cành thông reo
*
Mấy mươi năm, nghĩ cũng nhiều
Mà in như thể mới chiều hôm qua
Nắng Sài Gòn – nắng phồn hoa
Vẫn nghe thấm lạnh mưa qua hồn mình
Mưa Pleiku -  mưa hiển linh
Làm sao quên được giọt tình Pleiku !

Tuyền Linh

Thursday, October 20, 2016

Nhạc kèm theo Ca Từ


MONG MANH TÌNH BUỒN
Thơ: Đỗ Thị Minh Giang
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Hòa âm: Phan Thanh Hùng
Ca sĩ: Lệ Tuyền

Nếu quý vị không thích nghe bản nhạc nền ƠN EM MỘT ĐÓA SEN NỒNG thì quý vị hãy kéo chuột tận cùng Blog, tìm Youtube và khóa lại. Xin cám ơn !


MONG MANH TÌNH BUỒN

Chiều buồn đếm lá vàng rơi
Bao nhiêu lá rụng chưa vơi nỗi sầu
Tìm người nào biết nơi đâu
Lệ xưa nay đã nát nhàu tâm tư

Thôi đành gởi nhớ qua thư
Gió đưa ảo ảnh phù du cuộc đời
Đã qua xa quá một thời
Hè về nhặt cánh phượng rơi sân trường

Ba mươi năm vẫn còn thương
Dấu chân gõ nhịp con đường quen xưa
Dưới tàng phượng tím sang mùa
Em chờ đợi mãi ai nào có hay

Với tay bắt chiếc lá bay
Thả mơ theo gió hoa cài tóc mây
Môi em nở nụ tình đầy
Hồn anh sa xuống má hây hây hồng

Đỗ Thị Minh Giang

Saturday, October 15, 2016

Đà Lạt lời ru


Đà Lạt Lời Ru

Em về Đà Lạt một lần
Để nghe suối thác trải lòng cùng em
Quê hương dễ nhớ khó quên
Cam Ly róc rách gọi tên em hoài
Ngày đi em lắm bùi ngùi
Chia tay bè bạn, cuộc vui đành tàn
Mấy mươi năm, chim xa ngàn
Hỏi em còn nhớ Suối Vàng, Prenn ?
Và…em chắc cũng không quên
Những đêm ta ngắm trăng lên Đồi Cù
Lang Biang, đỉnh sương mù
Trao nhau hơi ấm ngọt ru lời tình
Ngỡ đời mãi mãi bình yên
Ngờ đâu dâu bể phải đành chia xa
Em chừ ở xứ người ta
Đêm nằm có nhớ Datanla hẹn hò
Suối Tiên trong vắt tình người
Về soi để thấy cuộc đời nhẹ tênh
Hồ Than Thở, nước dịu êm
Sương mờ chứng kiến cuộc tình lứa đôi
Về đây để thấy cuộc đời
Không đâu thơ mộng bằng nơi quê nhà
Thành phố rực rỡ ngàn hoa
Lòng người chơn chất đậm đà tình quê
Thông reo gọi ánh trăng thề
Mây ngàn đưa lối đường về Mộng Mơ
Bùi Thị Xuân vẫn sớm trưa
Bước chân gõ nhịp nhặt, thưa đường về
Đẹp thay những mái tóc thề
Phất phơ áo lụa mây che dáng ngà
Ấp e nón lá nghiêng vành
Tay ôm cặp sách, giấu tình sau lưng
Bây chừ em còn nhớ không
Trường Trần Hưng Đạo, tình nồng ai trao ?
Mộng về ngọt tiếng ca dao
Lời ru còn đó, nẻo nào em đi
Hỡi em, em thuở xuân thì
Lung linh ký ức còn ghi dấu tình
Về đi em, về quê mình
Làm sao quên được mái đình cây đa
Bên trời có xót có xa ?
Về đây em hỡi, quê nhà vẫn hơn !

Tuyền Linh

Monday, October 3, 2016

Mưa đêm Sài Gòn


Mưa đêm Sài Gòn

Về đây nghe tiếng mưa đêm
Nghe trong sâu thẳm nỗi niềm đầy vơi
Phố Sài Gòn vắng bóng Người
Ôi, bao năm nữa giọt đời ngừng tuôn !

Đèn soi, soi nẻo đường buồn
Soi tâm tư rõ ngọn nguồn nỗi đau
Giữa trời Mẹ (*) đứng nâng tay
Đèn khuya mưa đổ ướt đầy tâm can

Phố đêm – giọt lệ - mưa tràn…
Ùa vào tâm thức bàng hoàng cửa tâm
Giọt đau, giọt nhớ, giọt thầm
Tâm linh thực nghiệm mà lòng chơ vơ

Tự nhiên trời bỗng dưng mưa
Để cho ta nhớ ngày xưa, những ngày…
Thánh Đường im bóng, ô hay !
Gởi đâu giọt lệ tù đày đêm nay

Mưa xưa ướt áo vai gầy
Mưa nay thấm đẫm bàn tay nguyện cầu
Về đâu? Rồi sẽ về đâu ?
Trái tim huyễn mộng đêm sâu Sài thành !

Tuyền Linh


(*) Đức Mẹ Maria