Tuesday, July 29, 2014

Thu Vàng Rụng Kín Tương Tư

Thu Vàng Rụng Kín Tương Tư

Chập chờn trong giấc chiêm bao
Nghe như tình lại đi vào hư không
Thu vàng lả ngọn phù vân
Ước mơ vừa chớm bỗng dần ra đi

Trời làm vần vũ từ khi
Cỏ nằm đợi nắng, sương thì chưa tan
Ươm bao nhiêu giấc mơ vàng
Rồi ra cũng chỉ là làn gió bay

Nghiệp còn nặng nợ trả vay
Nên đường tình ái chất đầy gian nan
Gút tình mở mãi chưa xong
Làm sao thuyền mộng thẳng đường ruổi rong

Lầu chiều vẫn luyến ánh hồng
Nhưng hồn mắc cạn giữa dòng đời trôi
Thu vàng rụng kín tương tư
Biết bao giờ mới cho đời nở hoa ! ?

Tuyền Linh
2008

Monday, July 28, 2014

Nhắn Bạn


Hàng trên từ trái qua: Phan Quảng - Trần Lục - Châu Văn Tùng
Hàng dưới từ  trái qua: Lê Ngọc Châu ( Luân Hoán )-Nguyễn Văn Thơ ( Tuyền Linh )-Trần Hữu Chí

Nhắn Bạn

Nhớ mi lắm…Huỳnh Tấn Hoàng
Bặt vô âm tín, mi đang nơi nào ?
Ký ức tau mãi chênh chao
Bạn bè nối khố biết bao thâm tình

Nhớ mi như bóng nhớ hình
Những ngày khoác áo học sinh vui đùa
Phan Châu Trinh, dẫu già nua (*)
Vẫn đang đứng vững cợt đùa thời gian

Nhắn mi mà lệ hai hàng
Trường xưa lớp cũ như đang khóc thầm
Mi ở đâu? Sao bặt tăm?
Ve sầu réo gọi mỗi lần hè sang

Phượng già mỗi bận trổ hoa
Vẫn luôn đánh thức hồn ai nhớ về
Sao mi chẳng thấy mô tê
Chẳng lẽ tiềm thức mi về nơi xa…(?)

Nhớ mi tau nói bông la
Nếu được tin nhắn bỏ qua nghe mày !
Chung quy tại mấy hôm rày
Nhớ mi, nhớ lắm…tau hay buồn buồn…

Tuyền Linh
   28.7.2014

(*) Trường THPT Phan Châu Trinh Đà Nẵng

+ Được biết, Huỳnh Tấn Hoàng đang định cư tại Mỹ. Nếu bạn nào biết đươc dc liên lạc, xin làm ơn cho biết. Muôn vàn đa tạ.
Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ ( cựu hs PCT Đà Nẵng 55-61 )


Sunday, July 27, 2014

Tôi chất vấn Tôi


Tôi chất vấn Tôi

Ô hay ! mi cũng biết hờn ?
Tưởng mi bản lĩnh sẽ hơn người thường
Lòng mi trăm cả vết thương
Bữa ni bày đặt dỗi hờn ai đây ?

Yêu là khổ…mi đã hay
Cớ sao lại muốn thân đày đọa thêm ?
Mỗi mỹ nữ - mỗi mũi tên
Điều này mi biết – biết rành hơn ai ?

Vậy mà hương bưởi hương lài
Thấm chi để phải đêm dài trở trăn
Hồn đang bay bổng cung hằng ?
Hãy mau gọi xuống ăn năn là vừa

Cái màn mắt thánh vải thưa
Quá ư cũ kỹ, quá xưa tình trường
Ta biết hết, nhưng ta nương
Để cho mi được rộng đường rút lui

Mau mau hồi tỉnh đi thôi
Đừng cho mọi sự đã rồi thì nguy !

Tuyền Linh
  10.6.2014

Hồn Thoáng Đi Hoang


Hồn thoáng đi hoang

1.

Mỗi ngày nhìn tóc em bay
Hương lài hương bưởi chất đầy hồn tôi
Lại thêm đường tóc rẽ ngôi
Ngã nào dẫn lối cho tôi theo cùng ?
Mắt mơ màng…nhìn xa xăm…
Nghĩ gì mà miệng cười thầm thế em ?
Mù khơi xa tít trời xanh
Em tìm giọt nắng chung tình phải không ?

2.

Em cười…mây cợt bờ vai
Gió ru suối tóc buộc cài nhân gian
Mộng tôi…dù quá trễ tràng
Cũng xin được thắp hai hàng nến thương
Xin em một chút hoang đường
Mai về cõi ấy còn vương chút tình
Hương lài hương bưởi lung linh
Theo tôi đến tận vòng kinh luân hồi

3.

Tóc mây lã dưới nắng vàng
Sợi tình óng ả gió hoang cợt đùa
Vai trần nõn nụ bạch hoa
Mày ngài mắt phượng kiêu sa một trời
Miệng cười nở búp hồng tươi
Gợi bao thi tứ đẹp lời thi nhân
Cớ sao lạc bước hồng trần ?
Khiến hồn ta cứ lâng lâng Tiên Bồng
Biết đời sắc sắc không không
Mà sao lòng chẳng dặn lòng dửng dưng
Mới hay duy lý bằng không
Một khi vương sợi tơ lòng thi nhân

Tuyền Linh
    31.3.2014

Nguồn ảnh: Internet

Vẫn Là Khói Sương

Vẫn Là Khói Sương

Lan man chuyện của riêng mình
Nỗi buồn cứ mãi rập rình bên ta
Nghe mưa dập dội mái nhà
Mà tim như thể vỡ òa máu tươi

Chắp tay lên hỏi ông trời
Tuổi bao nhiêu, mới cho đời nở hoa ?
Bây giờ gần đất, trời xa
Phòng không gối chiếc, vẫn là phòng không

Câu thơ tuôn chảy thành dòng
Thiên thu chắc cũng lòng vòng thiên thu
Đông, Xuân, Thu, Hạ ngậm ngùi
Khẳng khiu cành lá dập vùi khói sương

Con chim đứng hót sau vườn
Cũng nghe mộng mị dễ thường mà vui !
Thôi thì tôi vuốt ve tôi
Cầm bằng như thể…đành thôi…cũng đành !

May mà còn chút trời xanh
Để nghe âm vọng tiếng tình yêu qua
Giọt buồn nhỏ mãi hồn ta
Ngàn năm sau nữa vẫn là khói sương ?

Tuyền Linh
    5.2012

Saturday, July 26, 2014

Đà Lạt mưa Ngâu

Đà Lạt mưa Ngâu

Hình như ai khóc bên trời ?
Ngưu Lang Chức Nữ một đời nhớ nhau
Ngồi nhìn từng giọt mưa sầu
Em ơi, Đà Lạt gởi đâu buồn nầy ?

Tháng bảy xa quá tầm tay
Lệ em là giọt Ngâu đầy không gian 
Tận cùng nỗi nhớ mùa sang
Nghe trong sâu thẳm võ vàng hồn ta

Mưa thấm lạnh…mưa nhạt nhòa
Mưa qua góc phố, mưa òa trong tim
Gõ lên âm sắc không tên
Rung từng cung bậc thấm lên tâm bào

Mưa lắc thắc…mưa lao xao…
Mưa bay lấm tấm mưa vào vực tâm
Nghe tình cột buộc trăm năm
Mà sao lệ vẫn nhỏ thầm đợi nhau ?

Thời gian như đã ngã màu
Tuổi trời chừng cũng qua mau một đời
Ngồi nhìn những hạt mưa rơi
Em ơi, Đà Lạt muôn đời mưa Ngâu ?

Tuyền Linh

Quỳnh đêm

Em về cùng với mưa Ngâu
Tỏa hương khoe sắc giải sầu nhân gian
Tiếc thay phận số bẽ bàng
Nụ tình vừa nở…vội vàng từ ly

Nõn tơ một đóa xuân thì
Trắng xanh sắc ngọc lưu li gợi tình
Lâu đài diễm lệ hiển linh
Tình em chung thủy, phận mình phù du

Nửa khuya tháng bảy sương mù
Em về chưa kịp ngọt ru lời tình
Áo xiêm vội xếp riêng mình
Gót hài nhẹ bước u minh đôi đường

Em đi để lại mùi hương
Thi nhân mặc khách buồn vương lặm tình
Nhìn sao, sao hết lung linh
Nhìn trăng, trăng lặn… nhìn mình…ngẩn ngơ

Hồn treo canh vắng vật vờ
Ngậm câu lục bát mà tơ tưởng Quỳnh
Buồn thay một kiếp hoa đêm
Đôi đường nhật nguyệt sầu lên chín tầng

Tuyền Linh 


Thursday, July 24, 2014


Dáng Chiều

Đêm qua nằm ngủ mà mơ
Thấy em dung dẻ trên vườn cỏ xanh
Lỡ tay hái trái mộng lành
Thổi vào giấc mộng, tôi đành xa em !

Trời đà đang tiết sang Xuân
Bướm bay én lượn… ngùi trông ngậm ngùi…
Đâu rồi cái thưở rong chơi
Cánh diều ký ức biết rơi phương nào !

Tôi về lục lại chiêm bao
Thấy em đang đứng bên hồ xanh rêu
Tĩnh tâm soi lại dáng chiều
Chiều qua tĩnh lặng…đìu hiu hắt buồn…

Có gì vỡ vụn trong tim ?
Nghe ra mới biết bóng chìm thời gian
Thôi em,đò đã sang ngang
Lỡ tay hái trái…đá vàng còn đâu !

Chừ thương những giọt mưa ngâu
Chi thêm nặng nợ trầu cau kiếp nầy

Tuyền Linh


Monday, July 21, 2014

Tôi Đi Vào Chốn Mịt Mùng

Tôi đi vào chốn mịt mùng

Tôi qua trăm ngọn tình sầu
Một tôi mờ mịt giữa ngàn sắc hương
Hỏi em, em ở phương Đông
Có trông thấy bóng tình nhân tôi về ?

Hỏi em, em ở phương Tây
Có nom thấy bóng nhân tình tôi qua?
Sao em lại ngẩn ngơ ra
Cho tôi là kẻ cợt hoa đưa tình ?

Không không ! tôi chỉ một mình
Nổi trôi theo một cuộc tình thế gian
Tôi tìm hạt bụi trên không
Giọt sương trên cỏ, tơ hồng trên mây

Tôi đi nhiều tháng năm dài
Theo sông nước chảy, theo bè mây trôi
Đường trần dù quá xa xôi
Bước đời mải miết nổi trôi không sờn

Tôi đi tìm cái vững bền
Nào hay lạc chốn khói sương mịt mùng
Ra đi gần hết đời người
Vẫn chưa tìm được nụ cười nhân gian

Trôi theo tuế nguyệt đoạn tràng
Sương giăng tuyết phủ, ôi làn phù vân !
Bước về sao quá bâng khuâng
Từng hơi thở hụt theo lần tà dương

Con đường phía trước mù sương
Bàn chân lạc lối nghe từng âm ba
Sóng tình càng vỗ càng xa
Đưa lời nhân ngãi trôi qua cuộc đời

Chừ đây cuối đất cùng trời
Nhìn tà dương khuất sau đồi mà đau

Tuyền Linh
 02.5.2012

Saturday, July 19, 2014

Máu Vẫn Về Tim

   Máu Vẫn Về Tim

Cho dù em bỏ tôi đi
Ngàn năm gió vẫn thầm thì với mây
Trăng lên, trăng khuyết lại đầy
Yêu em, tôi vẫn tháng ngày yêu em

Làm sao chối bỏ com tim
Một khi hơi thở đã tìm về nhau
Cám ơn em đã cho vay
Tấm lòng thảo mộc thành cây đại ngàn

Một mai cốt rũ xương tàn
Lệ tôi vẫn ủ nuôi hàng cây xanh
Để khi lá có lìa cành
Bay vào cổ tích bay quanh linh hồn

Tình nào thệ ước trăm năm ?
Tình nào tơ phím lạc cầm người ơi !
Dù mai vật đổi sao dời
Máu tôi vẫn chảy muôn đời về tim

Tuyền Linh

Lại...Thu

 Lại…Thu

Hình như Thu về phải không em ?
Mà trăng thấp thoáng mãi bên thềm
Heo may rung nhẹ đôi hàng liễu
Có tiếng thở dài nghe rất quen

Vậy đó, đất trời mãi chuyển xoay
Sao ta mỗi đứa mỗi phương hoài ?
Sông sâu có khúc, người có lúc
Duy chỉ tình mình mãi đắng cay

Mấy mùa Thu lại, mấy mùa qua
Thổn thức cùng Thu dưới nguyệt tà
Lòng vẫn mơ mùa trăng soi nước
Bao giờ nguyệt động thức hồn hoa !

Bài thơ viết mãi vẫn chưa xong
Ai thấu cho ai tận cõi lòng
Giấc mơ điên dại đêm trăng mật
Khóc, cười òa vỡ xé thinh không

Cứ thế rồi Thu đến lại đi
Tình ta vẫn mãi chẳng hẹn kỳ
Hoàng hôn hấp hối bên đồi vắng
Bàn tay nào ấm phút sinh ly ! ?

Tuyền Linh
  

Friday, July 18, 2014

Lệ Nào Là Lệ Trăm Năm

Lệ Nào Là Lệ Trăm Năm

       ( tiếp bài: Gởi hương theo gió của Mai Hoài Thu )

Gởi chi theo gió làn hương
Để tôi chừ phải vấn vương nữa rồi
Đời tôi lỡ khóc lỡ cười
Lỡ đi, lỡ ở, lỡ thời, lỡ duyên

Một đời lụy gót thuyền quyên
Trời kêu phải dạ, biết phiền trách ai !
Đêm thâu than vắn thở dài
Chỉ mong ngày xuống tuyền đài cho xong

Chừ đây lại rối tơ lòng
Biết còn thoát nẻo luân hồi được không !
Lời thơ ai hát lan man
Mà nghe như thể tiếng đàn vọng âm

Vòng tay níu lại dòng sông
Tình yêu thao thức gọi thầm trăng lên
Aó ai trắng cả mơ đêm
Cứa vào giấc ngủ cho mềm nỗi riêng

Thôi đành thắp nến chờ tin
Lỡ mai trượt ngã, lụy phiền đành cam
Lệ nào là lệ trăm năm
Xin cho tôi nhỏ một lần, rồi thôi ! ?

Tuyền Linh
    2008

Thursday, July 17, 2014

Lệ Đàn

Lệ Đàn

Ta gieo phím ngọc tơ vàng
Bàn tay mười ngón hàng hàng lệ rơi
Đàn trầm dạo khúc âm ba
Sóng xô bão nổi mưa sa cuối trời

Lệ còn chảy mãi chưa vơi
Chưa phai dáng ngọc, chưa mờ lời hoa
Tiếng em vọng mãi canh tà
Ta nghe hơi ấm chuyền qua tơ trời

Chỉ xin em phút nầy thôi
Rồi mai cát bụi rũ đời phù du
Còn gì để lại cho nhau
Bước chân viễn biệt ngàn đời cách xa

Cầu xin giấc ngủ mai sau
Còn mang hơi thở những ngày bên nhau
Mộng còn ấm nửa vòng tay
Cựa mình còn nhớ chuyện ngày đã qua

Mặc cho trăng khuyết trăng tà
Vầng trăng xẻ nửa vẫn là vầng trăng
Ta gieo phím ngọc tàn canh
Lệ đàn nhỏ xuống còn xanh ước nguyền

Tuyền Linh

Wednesday, July 16, 2014

Tâm Sự Với Cây Đàn

Tâm Sự Với Cây Đàn (*)

Ta không hiểu đàn với ta hạp số ?
Cớ tại sao ta gãy cánh tay nầy
Trời bắt phạt vì đa đoan tình lỡ
Hay tại ta hờ hững với phím dây ?

Trong hữu hạn, ta gẫy đàn…đàn có
Âm thanh trầm…từng giọt lệ ta rơi
Bây giờ đã mất đi bàn tay trái
Có còn không trong vô hạn…tiếp lời ?

Lời ta đó, lời tình buồn vạn kiếp
Từ Xuân qua, Hạ lại, đến Thu, Đông
Bốn mùa của đất trời đầy cung bậc
Ta và đàn hòa quyện với bão dông

Ta và đàn tuy là hai mà một
Cặp phạm trù trong thế giới khách quan
Như hữu hạn luôn nằm trong vô hạn
Buồn biết bao khi ta phải xa đàn !

Ta muốn gởi chút tơ lòng sương khói
Về trời Tây, thế giới của người tình
Tay ta gãy khiến tơ chùng phím lạc
Đàn lẻ đôi nên đành phải lặng thinh ?

Đời vẫn thế, không không… rồi có có…
Ta và đàn nếu có chắc sẽ không
Thế mới biết, đàn với ta là một
Có hai ta, đâu lỗi phím tơ chùng  ?

Tuyền Linh
 30.5.2013

(*) Để nhớ ngày bị tai nạn xe húc gãy tay(22.5.2013)

Trông mặt, bắt hình dong

 Trông mặt, bắt hình dong

Nhìn bản mặt, đã thấy buồn
Huống chi tận đáy lòng luôn sụt sùi
Ai nhìn cũng tưởng tôi ngồi ?
Thật ra tôi đứng dang đôi tay cầm

Tay trái nắm lấy cây đàn
Tay phải lá phím tình tang giấc tình
Đường tơ xa xót tâm linh
Nên chi tôi chẳng muốn rình rang thêm

Không khéo bản ngã say mềm
Bản năng ngất ngưởng lại quên lối về
Cây đời vốn đã ủ ê
Nhánh cành trĩu nặng lê thê trái sầu

Về đâu ? chừ phải về đâu ?
Một căn nhà nhỏ ắp đầy nỗi đau
Ai vô thắp lại giùm tôi
Ngọn đèn như đã hết dầu tối thui

Quẩn quanh cái bóng tường vôi
Chập chờn cũng biến theo hồi gió lay
Xin nhìn bản mặt tôi đây
Trăm năm liệu có một ngày… được không ?

Tuyền Linh
     2011

Tuesday, July 15, 2014

Mưa...

Mưa…

Ngồi nhìn mưa mà thấy
Những nỗi nhớ…chờ…mong…
Những giận hờn cung bậc
Yêu anh thế là cùng !

Mưa càng mưa nặng hột
Cung bậc cứ bổng trầm
Lòng anh dường mưa ngấm
Nên thấy nhớ trong lòng

Biết bao điều muốn nói
Nhưng nói cũng không cùng
Đời quả là dâu bể
Nên tim mãi lạnh căm

Em yêu anh khờ dại
Yêu xác thể tội đồ
Anh là hoàng hôn xuống
Em ngọn sóng dâng cao

Nói chi lời vĩnh biệt
Khi lòng vẫn chờ mong
Khi hồn đang thổn thức
Khi tim chẳng yên nằm

Ưóc gì trời mưa mãi
Mưa bên nớ bên ni
Cho lòng anh luôn nhớ
Cho em mãi thầm thì…

Tuyền Linh
2008

Em Từ Lục Bát Bước Ra

Em Từ Lục Bát Bước Ra

1.

Em từ lục bát bước ra
Bàn chân khuê các đàn hòa thanh âm
Tóc mây ủ mộng thi cầm
Đàn tương tư bỗng khóc thầm phím tơ
Điệu hư phù trỗi bơ thờ
Hồn ta chừ biết so tơ phím nào ?
Nửa đời tình đã hư hao
Năm cung chín bậc, tình nào cho em ?

2.

Tình nào tìm lại hoa niên
Tình nào tránh khỏi lụy phiền cho nhau
Ngàn năm trước, trăm năm sau
Câu thơ viết mãi…chữ sầu vẫn đeo
Rồi ra nắng sớm mưa chiều
Hắt hiu tuổi mộng, đìu hiu uất trầm
Chỉ là một chấm…xa xăm
Tan trong hư ảo khuất tầm nhân gian

3.

Câu thơ chẳng chịu xuống hàng
Theo chi theo mãi bước nàng đi ra
Em từ lục bát kiêu sa
Khiến thơ hóa bướm la đà dưới chân
Đàn trầm lại trỗi cung ngân
Năm cung chín bậc tím bầm tương tư
Nghiệp duyên đeo mãi phận người
Tình chàng dạ thiếp, nẻo đời mang mang…

Tuyền Linh

Monday, July 14, 2014

Mái Tóc Trầm Hương


  Mái Tóc Trầm Hương

 Cuối cùng mình cũng xa nhau
Tình theo xác lá vàng bay cuối mùa

Trăng vàng xẻ nửa, chia hai
Nụ hôn vàng đá còn cài bên trăng
Mùi hương nào đã lãng quên
Ô hay, sao lại dạ đành đổi thay !
Sắt son nguyện cuộc tình nầy
Lời nguyền đã buộc vào dây tơ hồng
Lẽ nào bèo dạt bến sông
Lẽ nào thuyền mộng ngược dòng trường giang

Ta mơ…hay mộng đã tàn ?
Bài ca ước hẹn hàng hàng lệ rơi
Vòng tay ôm lạnh mùa thu
Nét mày mây phủ lạnh mù hàng mi

Lời nào đưa tiễn nhau đi
Xin em khe khẽ như vì…vì nhau
Bởi trong muôn vạn sắc màu
Lòng ta không thể đổi màu thời gian

Vẫn là mái tóc trầm hương
Ngàn năm lộng gió quyện đường chiêm bao

Tuyền Linh