Sunday, September 28, 2014

Nhớ ơi, Đà Nẵng !

Cổ Viện Chàm Đà Nẵng

Nhớ ơi, Đà Nẵng !

Một chút mưa phùn cũng đã đủ
Gợi thương gợi nhớ chốn quê nhà
Chân đang bước giữa lòng Đà Lạt
Mà hồn bay bổng tận chốn xa

Không biết bây giờ nơi Cố Quận
Mưa qua mấy nẻo thân thương buồn
Nại Hiên làng cũ còn giăng mắc
Tơ lòng một thuở lắm vấn vương

Không biết mưa về qua Lê Lợi
Mưa còn hôn nhẹ gót chân son
Giọt buồn để lại trên đường phố
Ướt sũng hồn tôi đến mỏi mòn

Cứ ngỡ hồn về treo đầu núi
Sơn Trà trăng rọi sáng niềm xưa
Sông Hàn gợn sóng tình năm cũ
Qua sông em còn thấy nhớ người ?

Như thể mưa luồn qua xóm vắng
Hắt hiu cơn nhớ Cổ Viện Chàm
Trưng Vương lỗi bước chân hò hẹn
Con đường ghi dấu thuở trường tan

Có dịp theo mơ về ký ức
Xin em hãy ghé Cổ Viện Chàm
Ủ giùm chút hương mùa hạ cũ
Mùa vàng dệt mộng thuở hồng hoang

Tuyền Linh
      2014

Saturday, September 20, 2014

Đà Lạt tháng 9 mưa nguồn


Đà Lạt tháng 9 mưa nguồn

Ai ngăn được nổi mưa nguồn
Đà Lạt tháng 9 nước tuôn đầy trời
Sấm giông réo gọi tình ơi
Mưa như hậm hực cuộc đời chia xa

Thông ngàn lay lắt gió qua
Ngã nghiêng ngã ngửa la đà cùng mưa
Cổng trời chừng cũng đã vừa
Điểm tô vần vũ giỡn đùa nhân gian

Đà Lạt tháng 9 mùa sang
Mưa hay nước mắt ngập tràn phố xưa
Con đường Palace Romance
Dấu chân để lại đậm ân tình buồn

Đà Lạt tháng 9 mưa nguồn
Mưa qua Hưng Đạo, mưa dồn Thị Xuân
Nên chi đời chẳng bình yên
Hắt hiu tâm tưởng, triền miên giấc tình

Cúi xin trời đất hiển linh
Mưa về Đà Lạt có mình có ta
Bao giờ tâm thức nở hoa
Mưa nguồn Đà Lạt hết xa xót tình ?

Tuyền Linh
     2014

Saturday, September 13, 2014

Vàng Pha Áo Người


Vàng Pha Áo Người

Tay gom sợi nắng sân vườn
Đem vào giấc ngủ nghe chừng chưa phai
Đêm đêm mơ bóng hình ai
Mơ chưa kịp tỏ, hình hài đã tan

Tơ duyên chừ đã lỡ làng
Tuyết sương giăng phủ ngập tràn gối chăn
Giật mình trong nỗi cô đơn
Nhắm đôi mắt lại cố quên chuyện mình

Nhớ chi những áng thơ tình
Cho trăng ướt sũng, cho hình bóng chao
Hơn năm thương phận liễu đào
Vẫn gian nhà nhỏ ra vào một thân

Ai người túi sửa khăn nâng
Có chăng giấc mộng lúc gần lúc xa
Ngẩn ngơ trong cõi người ta
Đại Nam (*) chiều xuống vàng pha áo người

Gởi vào sương khói chiều rơi
Đôi dòng lệ ứa, tuổi trời pha sương
Ngậm ngùi nghe sóng trùng dương
Biển xanh nước biếc trăm đường cách ngăn

Tuyền Linh
     2011

                     
 (*) khu du lịch Đại Nam

Sunday, September 7, 2014


Chiều Thu Đà Lạt

Êm như tiếng sáo tơ tình
Đẹp như cánh phượng đậu trên ngô đồng
Chiều Thu Đà Lạt mênh mông
Vàng ươm sắc nhớ, mây bồng bềnh trôi

Cỏ hoa thơm ngát lưng đồi
Chiều vàng xuống chạm bờ môi thì thầm
Heo may len nhẹ qua song
Cõng câu lục bát ra hong tơ chiều

Hàng thông lóng ngóng liêu xiêu
Nhẹ reo trong gió như điều nhớ ai
Mặt hồ gợn sóng bồng lai
Trăm con chuồn đỏ lượn cài đơm hoa

Nhìn xa…xa tít mù xa
Mây hoàng hôn ửng như là tranh thêu
Rồng bay phượng múa trời chiều
Nhìn thiên nhiên vẽ mà xiêu xiêu lòng

Phố phường dìu dập bóng hồng     
Nam thanh nữ tú tay trong tay đùa
Tím, vàng, xanh, đỏ se sua
Những ô dù nhỏ cợt đùa mưa thu

Xa trông đỉnh dốc sương mù
Hình như ai đó đang ru lời tình
Mây bay gió thổi lung linh
Lang Biang đứng có mình có ta

Đà Lạt trăm sắc ngàn hoa
Chiều Thu Đà Lạt như là Bồng Lai
Ai qua chắc sẽ nhớ hoài
Gởi hồn vào chốn Thiên Thai đắm tình

Tuyền Linh