Friday, September 29, 2017

ĐÀ LẠT LỜI RU



Đà Lạt Lời Ru

Em về Đà Lạt một lần
Để nghe suối thác trải lòng cùng em
Quê hương dễ nhớ khó quên
Cam Ly róc rách gọi tên em hoài
Ngày đi em lắm bùi ngùi
Chia tay bè bạn, cuộc vui đành tàn
Mấy mươi năm, chim xa ngàn
Hỏi em còn nhớ Suối Vàng, Prenn ?
Và…em chắc cũng không quên
Những đêm ta ngắm trăng lên Đồi Cù
Lang Biang, đỉnh sương mù
Trao nhau hơi ấm ngọt ru lời tình
Ngỡ đời mãi mãi bình yên
Ngờ đâu dâu bể phải đành chia xa
Em chừ ở xứ người ta
Đêm nằm có nhớ Datanla hẹn hò
Suối Tiên trong vắt tình người
Về soi để thấy cuộc đời nhẹ tênh
Hồ Than Thở, nước dịu êm
Sương mờ chứng kiến cuộc tình lứa đôi
Về đây để thấy cuộc đời
Không đâu thơ mộng bằng nơi quê nhà
Thành phố rực rỡ ngàn hoa
Lòng người chơn chất đậm đà tình quê
Thông reo gọi ánh trăng thề
Mây ngàn đưa lối đường về Mộng Mơ
Bùi Thị Xuân vẫn sớm trưa
Bước chân gõ nhịp nhặt, thưa đường về
Đẹp thay những mái tóc thề
Phất phơ áo lụa mây che dáng ngà
Ấp e nón lá nghiêng vành
Tay ôm cặp sách, giấu tình sau lưng
Bây chừ em còn nhớ không
Trường Trần Hưng Đạo, tình nồng ai trao ?
Mộng về ngọt tiếng ca dao
Lời ru còn đó, nẻo nào em đi
Hỡi em, em thuở xuân thì
Lung linh ký ức còn ghi dấu tình
Về đi em, về quê mình
Làm sao quên được mái đình cây đa
Bên trời có xót có xa ?
Về đây em hỡi, quê nhà vẫn hơn !

Tuyền Linh


 

Sunday, September 17, 2017

ĐÀ LẠT VÀO THU - Youtube

ĐÀ LẠT VÀO THU
Thơ: Tuyền Linh
Nhạc&hòa âm: Phan Thanh Hùng
Ca sĩ: Nguyên Trường

Saturday, September 16, 2017

ĐI KHÁM BỊNH


ĐI KHÁM BỊNH

Sáng nay tôi đi Sài Gòn
Chữa vài thứ bịnh đang dồn quậy tôi
Tuổi già thân chẳng được vui
Nay đau mai ốm tới lui ngại ngùng

Xe bon bon chạy trên đường
Lúc 3 giờ sáng như chừng tĩnh tâm
Tôi nghe tên “ bịnh “ thì thầm:
“Quậy cho bỏ ghét cái ông ngứa mồm

Chuyện gì ổng cũng xen vào
Trời mưa trời bão nước ào lụt trôi
Đâu phải chỉ Vũng Liêm thôi
Mà xa tít mãi vùng trời miền Trung

Củ khoai củ sắn khốn cùng
Việc gì tới ổng, cứ chổng mông gào
Làm toàn những việc tào lao
Thân già lắm chuyện tầm phào ứa gan!

Đã thế, còn hay luận bàn
Đàn ông đi chợ như ngàn đạo quân
Ai đó - gia trưởng - kệ ta
Việc gì bỏ sọt tránh xa ruồi lằn? “

                      ***

Tôi nghe tên”bịnh” hự hầm…
Rõ ra mới biết cái mầm bịnh tôi
Mà diệt sao được ai ơi
Nó từ da thịt đâm chồi chui ra

Vậy tới bác sĩ cũng là…
Uổng công phí của, đâu ra bịnh mình
Không khéo bịnh nặng thêm lên
Bác sĩ nào biết bịnh tình của tôi

Sài Gòn náo nhiệt đông vui
Kẻ trên cao ốc, người chui gầm cầu
Bọ giòi thành kẻ sang giàu
Người hiền? kiết xác một đời lao đao

Về thôi, về tắm nước ao
Nước sông nước rạch, tự hào quê tôi
Vũng Liêm dễ đứng dễ ngồi
Dễ ăn dễ ở, đâu đâu cũng nhà

Vườn rau, giàn mướp, luống cà
Xào xào nấu nấu cũng qua một đời
Dẫu đời  vạn biến đổi dời
Tâm luôn bất biến sáng ngời trong ta

Về thôi…về lại quê nhà !

Tuyền Linh
Vũng Liêm 15.9.17


Friday, September 8, 2017

VÀO MÙA


Vào Mùa

Khi chiếc lá đầu mùa rơi cuối phố
Anh lại mộng mơ có bước em về
Từng giọt nhớ cũng tung tăng rải lộ
Bước ngập ngừng như cất giấu cơn mê

Khi con nắng ngủ quên chiều cuối hạ
Nhường thu vàng trải lụa đón chân xa
Xin em ghé dẫu tình chừ xa lạ
Chuyện buồn vui thì cũng của hai ta

Và…em nhớ mang theo nồng nàn cũ
Những buồn, thương, hờn, giận gối đầu giường
Những lo lắng ngày anh đơn lẻ sống
Đà Lạt bây chừ lạnh lẽo hơn xưa

Vẫn còn đó những ngày xưa tháng cũ
Cảm xúc ngọt ngào dành dụm gởi trao
Chuyện yêu thương mấy ai lường trước được
Để giờ đây nhung nhớ biết dường nào !

Chiều nay bỗng cơn mưa òa trên phố
Nghe lòng đường thầm gọi bước chân ai
Trần Qúy Cáp lối quanh vào xóm trọ
Anh ngậm ngùi nhớ quá những âm xưa

Tuyền Linh