Thursday, August 31, 2017

PHÁT NGÔN


PHÁT NGÔN

Phát ngôn thể hiện trình độ và tâm hồn của con người. Phương thức biểu đạt nói lên tất cả… tư duy của người đó. Hay nói cách khác, ngôn ngữ là công cụ để biểu đạt tư duy.
 Vậy,Tùng Dương là ai? Xin lý giải “ triết lý “ âm nhạc thụt lùi của dòng nhạc Bolero cho những người yêu âm nhạc được nghe!

Tuyền Linh





Monday, August 21, 2017

DỖ GIẤC CHIÊM BAO


DỖ GIẤC CHIÊM BAO

Âm u sương khói em về
Bờ đêm vỗ giấc cơn mê đẫm tình
Hồn rời từ cõi u minh
Em ơi, mấy nẻo chừ mình gặp nhau ?
Lệ thầm anh nhỏ xưa sau
Con thơ mất mẹ buồn đau kiếp nầy

Tóc em, nhẹ tựa như mây
Sợi thương sợi nhớ rụng đầy gối chăn
Sợi thương, anh buộc trăm năm
Sợi nhớ, anh cột vào thân con mình
Để đêm con lỡ giật mình
Ngỡ rằng có mẹ nằm bên vỗ về

Lạy trời, con ngủ thật mê
Để con luôn thấy mẹ kề bên con
Thiếu hơi sữa mẹ… gầy mòn
Cha thay vú mớm mà hồn xót xa

À ơi… con ngủ cho ngoan
Mẹ về từ cõi âm gian…mẹ về…
Ngổn ngang lòng mẹ trăm bề
Xót xa dương thế, não nề âm ty

Gà gáy sáng…mẹ phải đi
Ruột đau thắt quặn từ khi lìa trần
Phải chi mẹ được phân thân !

Tuyền Linh
1976


Wednesday, August 16, 2017

Lại về khoảnh khắc sinh tôi


LẠI VỀ KHOẢNH KHẮC SINH TÔI

Tôi ngồi hứng gió heo may
Đu đưa trí nhớ cái ngày sinh tôi
Bỗng dưng cảm thấy ngậm ngùi
Tự nhiên nước mắt sụt sùi chực rơi

Muốn khóc một trận thật bưa
Cho hết nước mắt chẳng chừa làm chi
Lệ còn – còn thấy sinh ly
Thu còn – còn thấy người đi không về

Đâu đây những sợi tóc thề
Quẩn quanh…quanh quẩn…cơn mệ ngập đầy
Thu nào cợt gió heo may
Thu nào ngậm đắng nuốt cay một đời

Làm sao thoát khỏi kiếp người
Để tôi có được khung trời bình yên
Lệ nào rửa sạch ưu phiền
Lệ nào hóa giải niềm riêng u trầm

Bốn hai năm…là trăm năm…
Với tôi, chuỗi ấy kiếp tằm nhả tơ
Bây giờ cho đến bao giờ
Lệ tôi thôi rớt bên bờ Tương Giang ?

Sinh Nhật tôi? Lệ ngập tràn…!

Tuyền Linh
16.8.2017

Sunday, August 13, 2017

NGỦ ĐI EM


NGỦ ĐI EM

Ngủ đi, em hãy ngủ đi !
Vườn xưa trăng khuyết, xuân thì đã qua
Hồn ta sót nụ vàng hoa
Ru em về cõi riêng ta riêng mình ?

Phận ta, phận đã lênh đênh
Thì thêm chút nữa xem tình về đâu
Tuyết sương ngập phủ mái đầu
Xuân xanh trở giấc… bắt đầu xuân xanh

Biết đâu là giấc mộng lành
Ngủ đi để khỏi chòng chành dòng thơ
Kệ thôi bến lỡ bến chờ
Bến nào cũng nối được bờ Tương giang

Mơ chi đá nát phai vàng
Nụ tình hiện thực mở toang xuân tình
Thơ em âm sắc lung linh
Khiến hồn ta cứ rập rình dáng hoa

Xin đừng biến giấc mơ ta
Như mưa vỗ giấc bay qua núi rừng
Lòng em sóng vỗ trùng trùng
Hồn ta thích đậu giữa vùng bão giông

Ước mong đây giấc mơ hồng
Ta ru em ngủ giữa đồng cỏ hoa
Cám ơn em đã cho ta
Dòng thơ suối mát vàng pha sắc tình

Tuyền Linh
2011

Monday, August 7, 2017

GÓC KHUẤT


GÓC KHUẤT

 Có một góc khuất hình thành trong tâm thức
Có một lối mòn dẫn độ trái tim ta
Em đâu biết, làm sao em biết được
Khi con tim muôn thuở chẳng mù lòa

Em vẫn đó ngàn sau và ngày trước
Buồn hay vui cùng nhịp đập trái tim nầy
Chẳng thể đổi và chẳng hề thay đổi
Máu vẫn luân lưu qua tâm thất đó đây

Dòng máu chuyển từng hạt tình yêu dấu
Qua thân ta vào góc khuất nuôi trồng
Chính ở đó đang nẫy mầm hạnh phúc
Mọc lên cây thương nhớ để hoài mong

Hoa bất tử nở hồng trong góc khuất
Em có nghe tình lên tiếng gọi mời
Những hạt nhớ vẫn theo đường tâm thất
Về tim ta, em hiển hiện rạng ngời

Em vẫn ngự trên đỉnh tình cao ngất
Một ngàn năm cho đến một vạn năm
Đừng sợ mất dấu đường tình lớn nhất
Vẫn dành riêng cuối nẻo để em nằm

Ta vẫn hát ru tình…vẫn thường nhật
Em có nghe âm sắc tiếng tơ đồng
Câu thơ mãi cõng đời qua từng chặng
Cho trời Tây gẩn gũi với trời Đông

Lúc nào đó hồn tịch nhiên rã rượi
Bước chân tìm Cố Quận thắp niềm tin
Ta mời em hãy vào thăm góc khuất
Mà từ lâu ta gởi trọn nỗi riêng

Tuyền Linh

Friday, August 4, 2017

NẮNG và MƯA


Nắng và Mưa

Nắng vẫn rơi bên nớ ?
Mưa lại đổ bên ni
Nắng mưa và mưa nắng
Từng giọt cứ thầm thì

Chiếc bàn quen buồn bã
Vẫn mưa đổ nắng rơi
Đất trời không dịch chuyển
Cõng thân phận rối bời

Anh gởi em nụ cười
Bức bình phong mới rợi
Án ngữ dòng tư lự
Chút chua xót tình ơi !

Nụ cười hong tắm nắng
Đón hương sắc về nguồn
Nuôi nụ tình rữa mục
Dưới nắng dội mưa tuôn

Biết bao điều muốn nói
Ôi, lời nói vô ngôn
Ủ hoài trong tâm thức
Nghe cũng đã mỏi mòn !

Mùa xuân còn bao năm ?
Xuân đi xuân lại đến
Nếu tâm luôn bình lặng
Tuổi nào chẳng là xuân

Anh lại nghĩ về em
Giữa đất trời ngơ ngác
Ơi, cánh chim hoàng hạc
Bay về đâu, về đâu ? ? ?

Tuyền Linh
2011