Monday, May 23, 2016

Trở mùa Đà Lạt tháng 5


Trở mùa Đà Lạt tháng 5

Phượng còn khoe sắc bên trời
Ve còn non nỉ ngọt lời môi thơm
Bỗng dưng trời đất dỗi hờn
Xáng cơn mưa xuống mạnh hơn thác ngàn
Mây giăng lối, gió đùa càn
Kéo theo bao cảnh hoang tàn phố hoa
Đà Lạt hạ vẫn chưa qua
Bùi Thị Xuân vẫn thướt tha nhịp tình
Chữ nghĩa gói trọn trong tim
Tập lưu bút cứ rập rình gởi trao
Lao xao hồn bướm lao xao
Áo tà lụa trắng đi vào giấc mơ
Một thương… năm nhớ… mười chờ…
Mùa thu chưa tới đã ngờ chiêm bao
Tháng 5 Đà Lạt mưa lâu
Lâu như tâm thức khắc sâu nỗi tình
Tiếng mưa dường đã vô thanh
Trở mùa Đà Lạt cảnh tình hắt hiu
Bơ vơ con phố lạnh nhiều
Bóng tôi cùng với bóng chiều trôi trôi…

Tuyền Linh
2016

Monday, May 16, 2016

Nhạc kèm theo Ca Từ

LẶNG LẼ TÌNH ĐI
Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Ca sĩ: Kiều Lệ

Xin quý vị nghe xong bản nhạc nền ƠN EM MỘT ĐÓA SEN NỒNG, rồi nghe tiếp nhạc phẩm LẶNG LẼ TÌNH ĐI. Thành thật cám ơn !



Lặng Lẽ Tình Đi…

Đêm nghe sóng vỗ bờ đêm
Thì thầm gió thức trên thềm lá sương
Thay mùa hoa úa nhạt hương
Trăng xưa tròn, khuyết...vấn vương mộng gì!

Tình đi! Lặng lẽ …tình đi
Tim sầu ở lại … thôi thì … đành thôi!
Đường tình sợi nắng phai phôi
Buồn vương trên nụ hôn môi lụy phiền

Vườn xuân xanh thắm chồi duyên
Song thưa một bóng cô miên gió lùa
Đêm nay trời đổ cơn mưa
Lệ lòng pha giọt hương thừa rơi rơi…

Thuyền ai giờ đã xa khơi
Mặc cho sóng gợn gió nhồi trôi qua
Tình xưa dẫu lắm mặn mà
Nay như nửa mảnh trăng tà treo nghiêng!

Yên Dạ Thảo

Monday, May 2, 2016

Mật Nguyệt


Mật Nguyệt

Chia tay em từ cõi Âm Ty ấy
Ta về trên Dương Thế tắm trăng sao
Chung quanh ta loang từng vũng máu đào
Túi thơ nhỏ, ta hứng hoài không hết
Cầu Ô Thước bắc đôi đường Nhật Nguyệt
Vẫn chưa nư nỗi nhớ xéo trong ta
Vẫn cứ vò nát sạch mớ tâm can
Ta chới với níu trăng sao cầu cứu

Em còn đó hay là em đã khuất
Sao ta nghe lời gió hú đầu khe
Hồn em đang lảng vảng thác ghềnh kia ?
Chờ ta với, hỡi em đừng đi vội !

Em có nghe lời ta từ đồng vọng
Tắt lịm dần theo tiếng lá lao xao
Đêm ngất ngư hồn phách vút lên cao
Nguồn sinh khí mong manh hơn tơ lụa
Thôi em hỡi, ngàn năm ta vẫn đợi
Phút giây nầy, nguồn hạnh phúc đời ta
Mấy chục năm rồi mà cứ ngỡ hôm qua
Hơi ấm ấy…mùi hương…và sợi tóc…
Ôi ngây ngất, Phương ơi, ôi ngây ngất..!
Xin gió mây ngừng lại để ta yêu
Van trăng sao quyện chặt tận cung hằng
Và im lặng nghe từng hơi thở vội
Từ con tim, làn da, và buồng phổi
Đêm Tân hôn huyền diệu của Ngưu Lang
Chắp cánh cùng bay mãi tận chốn Thiên Đàng
Rồi quyện xuống đáy sâu vùng địa ngục
Có đôi ta, đâu chẳng là hạnh phúc
Có đôi ta, đâu cũng chốn Thiên Đường
Địa ngục nào chẳng có thú yêu đương
Thiên Đường nào không vương niềm khỏ lụy (?)
Chỉ hai ta yêu nhau là bất diệt
Trăng vờn sao và gió giỡn đùa mây
Thơ ta đây, em hãy uống cho say
Ta no cứng mùi xiêm y ngào ngạt…
Những than thở dại khờ từ thuở trước
Chừ là thơ là nhạc hát ru em
Giọt lệ sầu thành nạm ngọc kim cương
Kết vương miện cho em thêm ngời sáng

Em có thấy hồn ta run bần bật ?
Tòa thiên nhiên kín hở…túi thơ say…
Hồn ta đang bay bổng chín từng mây
Huyền diệu quá…một kỳ quan chói lọi !
Gió ve vãn sợi tơ vàng óng mượt
Trăng thèm thuồng núp kẽ lá dòm nghe
Có tiếng gì vỡ vụn tựa oha lê
Ồ..! lũ quỷ reo cười mừng hoa chúc

Em thấy không, Thiên Đường và Địa Ngục
Tựu về đây chia sẻ thú yêu đương
Khúc Nghê Thường còn vọng mãi trong sương
Đừng đi vội, Phương ơi ! đừng đi vội ! ! !

Tuyền Linh
Giấc mơ rạng 16.8.08