GIỮA TRỜI
TỊCH NHIÊN
Bỗng từ đâu bay đến
Đậu trên cành nhánh tôi
Hỡi em chim sáo nhỏ
Khiến tôi chẳng thành lời
Níu cơn mưa nặng hạt
Mọc giữa trời tịch nhiên
Tôi thấy tôi trong đó
Uống sâu nỗi muộn phiền
Bỗng từ đâu em đến
Đi trên đường tôi đi
Nhiều hố hang lồi lõm
Ra sao tuổi xuân thì?
Tôi một thời bạc nhược
Như một đời lao lung
Ôm văn chương thi phú
Nuôi trí óc lùng khùng
Em chớm đời xuân sắc
Mê muội những mộng mơ
Đừng vay tôi huyễn mộng
Để thành kẻ dại khờ
Dẫu tôi là dư quang
Vẫn huyền huyền ảo ảo
Đừng mang tà trinh nữ
Lặn lội giấc du miên
Xin về chốn an yên
Nơi mùa thu con gái
Trải tình lên…đừng ngại !
Lúng liếng và điệu đàng...
Hạn hán rồi sẽ tan
Rồi mùa thu sẽ đến
Đi giữa hai hàng nến
Nghe tình về trên cao
TUYỀN LINH
No comments:
Post a Comment