BÀI THÁNG 5
Khi Covid như chừng chầm
chậm khuấy
Anh lại mộng mơ bước
nhỏ em về
Hoa dại nở sân trường
vàng nụ kể
Nghe đâu đây con chữ múa
đường quê
Trường và Lớp đang
miên man ngái ngủ
Bỗng giật mình thức giấc
cùng phượng ve
Tấm bảng xanh cõng
trên lưng nỗi nhớ
Cũng đợi em dài cổ những
ngày hè
Em có nghe nơi phương
trời ly cách
Ve râm ran dục thúc mùa
hội thi?
Xếp bút nghiêng em về
nơi xa ấy
Bỏ quên đây mùi hương
phấn xuân thì
Dịch Covid đã dần lùi
quá khứ
Em có về mang giùm đủ sắc
hương
Chiếc răng khểnh duyên
ơi…sâu nỗi nhớ
Mắt nai rừng ngơ ngác
chốn tình trường
Chiều nay bỗng cây
xanh nồng sắc thắm
Con đường làng cù cựa
nhớ chân ai
Bước khe khẽ nhé em,
tim rụng nhịp…
Đã lâu rồi lồng ngực
đóng then cài
Vẫn còn đó những ngày
xưa tháng cũ
Vẫn con đường 907 quen
hơi
Mùa phượng vỹ năm nay
hoa nở muộn
Như chờ em từng bước
nhỏ trong đời
TUYỀN LINH
No comments:
Post a Comment