BÀI THÁNG CHẠP
Chỉ còn 7 ngày nữa là Tết đến nơi
sao tôi cứ mãi là tôi - một tâm hồn vỡ vụn
Người quyết mãi là người tiền kiếp
cho thơ tôi ươm ảo giác cận kề
cho hồn tôi trốn vào khúc nhạc đam mê
những cung bậc vãn than ngỡ là lời tình tự
Sao người không là Thiên Sứ
đem thánh khiết xuống trần gian “ cứu nạn “
cuộc tình nầy?
cho tôi không còn là tôi
với những ngày tháng trên mây
mang huyễn ảo đắp xây cuộc sống mị
hay
vi tôi sinh lầm thế kỷ
nên con tim luôn tìm điều nghịch lý
tự vẽ vòng một vũ trụ cho riêng mình
nhốt tâm trí vào nơi bóng tối vô minh
khiến
bước tình lầm đường lạc lối
Tôi đang cầm đóa chiêm bao đi trong đêm tối
giữa con đường tháng chạp đặc mù sương
Xuân đã nở đầy trên Cố Quận thân thương
Biết người đã về chưa cho mắt tôi thôi vàng võ...! ?
TUYỀN LINH
MỘT CÕI
Em vào Tiền Kiếp tìm
ai?
Tìm chi một mảnh hình hài
rệu tan
Lối xưa cỏ mọc hoang tàn
Một anh góc khuất võ vàng
mù Đông
Em tìm tiếng nấc xé lòng
Hay tìm hơi thở lặng thầm
đêm thâu?
Kiếp nào là kiếp cho
nhau
Em tìm giọt lệ chân cầu
Tương Giang?
Mùa Đông về rất vội vàng
Ưóc gì tát cạn lệ tràn
dòng Tương
Cho em không thấy vô
thường
Cho anh không có những
tương tư chiều
Một lòng trải mộng bến
yêu
Một hoang ốc đảo với
nhiều rêu phong
Em về hái ngọn trăm năm
Xin cho anh giữ kiếp tằm
vương tơ…!
TUYỀN
LINH
27.12.2020
No comments:
Post a Comment