Mưa khuya Vũng Liêm
Giật mình… giấc mộng dở
dang
Cơn mưa chợt đến ngập
tràn tâm tư
Giọt mưa ru điệu sầu dư
Rót vào hồn mộng nghe
như giọt đàn
Hôm qua tôi viết dở
dang
Nhạc “ Yêu Người “, tính…tình tang…tang tình…
Cung thương réo rắt dịu
êm
Như mưa đêm, đã sũng mềm
lòng tôi
Mộng nào là giấc phù du?
Mộng nào là những ngọt
bùi người ơi !
Cho tôi có chút cầm hơi
Giữa thanh thiên, dù cuộc
chơi đã tàn
Mai sau chim đã biệt
ngàn
Vẫn còn chiêm chiếp âm
vàng cung thương
Níu nhau sợi nhớ vô thường
Sợi thương cột lại sáng
đường tìm nhau
Mặc cho dâu bể, bể dâu
Cùng nhau lặn ngụp,
luân hồi kết duyên
Khuya nay nghe tiếng
mưa đêm
Phải chăng cung bậc
Vũng Liêm người về?
Đêm trầm dế rúc tỉ tê
Lao xao khóm trúc não nề
lời ai…!
Tuyền
Linh
Khuya 17/4/19
No comments:
Post a Comment