Vũng Liêm
se tiết lập đông
Sáng - tôi thức dậy ra
đường
Nghe se se lạnh cả
trong lẫn ngoài
Hồn thì nửa ngẩn nửa
ngơ
Trước bao nhiêu chuyện
bên bờ mưu sinh
Chân đi từng bước gập
ghềnh
Cuối năm giá lạnh chênh
vênh nỗi đời
Nhìn về ruộng lúa sương
rơi
Đỏ hoe con mắt sự đời
dân quê
Lập đông lạnh khắp tứ bề
Lạnh con mắt ướt, lạnh
tê điếng hồn
Lạnh luôn cơm áo…áo
cơm…
Lạnh chui vào những đụn
rơm quê nghèo
Mùa gặt xong, bay cái
vèo
Lấp vào lỗ hổng cheo
leo Tết về
Bánh chưng, bánh tét,
thèo lèo
Trăm thứ trăm tốn, sao
keo được nào?
Mùa Xuân đang vẫy tay
chào
Vui xuân quên bớt nỗi
hư hao đời ?
Cây mai trước ngõ đang
cười
Chào tôi bằng nụ vàng
tươi thật hiền
Tôi vào đứng trước mái
hiên
Suy đi ngẫm lại đất hiền
Vũng Liêm
Được là… cuộc sống bình
yên
Chỉ cần chừng đó là
tiên trên đời
Tôi mong giữ được nụ cười
Ít đau ít ốm, cuộc đời
thong dong
Sức khỏe nặng hơn vàng
ròng
Bon chen chi lắm, có
hòng đem theo ! ? ? ?
Tuyền
Linh
2018
No comments:
Post a Comment