Lừng khừng
Chân đi về chốn hư
không
Lòng ôm hiện thực làm
hành trang theo
Chênh vênh hồn dốc lưng
đèo
Nuốt sao cho hết những
heo hút tình !
Vàng thu lảng vảng bên
thềm
Lá bay ngơ ngác như tìm
dấu xưa
Đã rồi…gió đẩy mây đưa
Trong sâu thẳm đó, ta vừa
chợp mơ
Bóng ai hẳn đã vào thơ
Ôi, sao hiện thực lặng
lờ hồn ta !
Tay trần cầm đuốc phù
hoa
Soi tìm lối cũ mờ xa… nẻo
về
Con tim không tuổi
nhiêu khê
Sinh lầm thế kỷ vẫn mê
mẩn tìm
Đi đâu cũng thấy vệt
tình
Làm sao bôi xóa dấu
điêu linh nầy ! ?
Sáo buồn, sáo vỗ cánh
bay
Sáo vui, quay lại đọa
đày người dưng
Trời sinh ta… cái lừng
khừng…
Con tim không tuổi dễ
chừng được yên !
Tuyền
Linh
2018
No comments:
Post a Comment