Tím ngắt bằng lăng
Tháng 5 oi bức
giữa hè
Em về Hà Nội sắt
se nỗi niềm
Phố phường rực
tím bởi em
Nghe trong sâu
thẳm buồn lên trời chiều
Hình như em gởi
tin yêu
Vào đường Kim Mã
dập dìu giai nhân
Nhìn về con phố
Duy Tân
Thấy em đang đứng
tần ngần đợi ai ?
Buồn rơi từng
giọt vắn dài
Xuống Hồ Hoàn
Kiếm nhớ ai khóc thầm ?
Nỗi niềm chừng
cũng xa xăm
Xuyến xao hồn
mộng thi nhân giữa trời
Bút sa trong lúc
chiều rơi
Bao thương bao
nhớ khắp nơi ùa về
Sao em cứ mãi ủ ê
Khiến câu thơ
cũng lê thê nỗi niềm
Tím ngăn ngắt…tím
niềm riêng…
Nhuộm trời Hà Nội
đất thiêng cổ thành
Một vùng mây nước
hiển linh
Em về Hà Nội lặng
mình nhớ ai ?
Tuyền Linh
No comments:
Post a Comment