Giọt trăng
Về vong linh hiền thê
Rụng tay phím… lạc hồn mình
Chơi vơi từ độ trăng chìm bể dâu
Giọt trăng hay giọt đàn tôi
Mà nghe như thể vạn sầu kích âm
Từ em thuở độ trăng rằm
Qua đêm mười sáu lặng thầm ra đi
Sợi tình buộc chặt từ khi
Biển sâu chôn cuộc sinh ly não nùng
Em qua trăm thác nghìn truông
Có nghe anh gọi cạn nguồn âm ba
Em về cùng giọt trăng ngà
Hay còn biền biệt Ta bà nẻo mô ?
Chừ đây trăng ở trên cao
Giọt nào rơi rụng xuống hồ tịnh tâm ?
Mà nghe ai đó thì thầm
Bảy thương, tám đợi, chín mong, mười
chờ…
Đàn chùng lạc phím bơ vơ
Thanh âm tan loãng bên bờ tương tư
Trăng về rụng xuống cõi hư
Liêu xiêu bóng đổ quyện dư âm buồn
No comments:
Post a Comment