Sunday, April 19, 2015

Nẻo hẹn

Nẻo Hẹn

Tôi về nhặt cánh hoa phai
Bên bờ cỏ dại lối hài em qua
Lung linh vạt nắng trôi xa
Ngửa tay hứng lấy hồn hoa cuối mùa

Qua rồi những buổi đón đưa
Lạnh chân suốt cả quãng đường không nhau
Ngàn năm trước, trăm năm sau
Mây bây vẫn cứ mây bay lưng trời

Nơi nào trú được hồn tôi
Xin em nhốt gió cho đôi nhạn về
Hẹn nhau từ buổi trăng thề
Mà nay quạnh vắng đường về xa xăm

Lạnh sao, lạnh cả chỗ nằm !
Chát chao tiếng vạc đêm sương gọi bầy
Cửa nhà chừ cũng bơ vơ
Gối chăn chừ cũng ơ hờ gối chăn

Xa nhau mấy độ trăng lên
Ngọn đèn mờ tỏ dài thêm nỗi niềm
Gió  mưa lấp nẻo tao phùng
Phấn son lấp nẻo đường chung thệ nguyền

Đường trần có mấy nẻo riêng
Ta bà mấy nẻo ưu phiền chúng sinh
Chừ xin một tiếng yêu em
Một mai có chết chẳng quên lời thề

Ta bà nẻo hẹn bên kia !

Tuyền Linh

No comments:

Post a Comment