Sầu giăng
Đưa tay cố ngắt
sợi sầu
Sầu loang trong
nắng nhuộm màu nắng phai
Sầu rơi từng giọt
vắn dài
Xuống môi xuống
má tưới hình hài đau
Sầu giăng đến tận
chân mây
Kết thành băng
tuyết từng ngày lạnh căm
Sầu ươm nấm độc
vào hồn
Mọc lên da thịt
giết dần tin yêu
Sầu đến sớm, sầu
đến chiều
Sầu trưa…sầu tối…sầu
hiu hắt sầu…
Đất trời biết
tránh vào đâu
Nơi nào cũng thấy
sợi sầu bủa giăng
Tuyền Linh
No comments:
Post a Comment