Ôi,Thơ !
Ta còn gì nữa ngoài thơ
Chiều nghiêng nắng nhạt, tuổi trời hắt
hiu
Thơ ta nắng ít mưa nhiều
Lệ khô đọng lại buồn hiu nỗi người
Qua chùa nhặt chiếc lá rơi
Thực hư rồi cũng một đời thoáng qua
Bạn bè ngày lại ngày xa
Tình ươm sáng tỏ, chiều tà khói sương
Nghe hồn chết dưới hiên mưa
Giọt dài giọt vắn như đưa tiễn người
Nén đau từng buổi chiều tà
Nghe tim gõ nhịp…nhận ra số phần
Ôi, tình giãy chết trăm năm
Mảnh trăng ngày cũ yên nằm cõi hư
Lệ buồn nhỏ xuống thành thơ
Chừng xem nỗi nhớ bây giờ ra sao
Ngủ vùi trong giấc chiêm bao
Mặc thân trôi giạt nẻo nào kiếp sau
Giật mình ! tưởng biển hóa dâu
Ôi thơ ! Ôi lệ ! Ôi màu phù vân !
Tuyền Linh
No comments:
Post a Comment