Vàng Pha Áo Người
Đem vào giấc
ngủ nghe chừng chưa phai
Đêm đêm mơ bóng
hình ai
Mơ chưa kịp tỏ,
hình hài đã tan
Tơ duyên chừ đã
lỡ làng
Tuyết sương
giăng phủ ngập tràn gối chăn
Giật mình trong
nỗi cô đơn
Nhắm đôi mắt
lại cố quên chuyện mình
Nhớ chi những
áng thơ tình
Cho trăng ướt
sũng, cho hình bóng chao
Hơn năm thương
phận liễu đào
Vẫn gian nhà
nhỏ ra vào một thân
Ai người túi
sửa khăn nâng
Có chăng giấc
mộng lúc gần lúc xa
Ngẩn ngơ trong
cõi người ta
Đại Nam
(*) chiều xuống vàng pha áo người
Gởi vào sương
khói chiều rơi
Đôi dòng lệ ứa,
tuổi trời pha sương
Ngậm ngùi nghe
sóng trùng dương
Biển xanh nước
biếc trăm đường cách ngăn
Tuyền Linh
2011
(*) khu du lịch Đại Nam
No comments:
Post a Comment