GIỌT NẮNG NỬA ĐÊM
Đưa tay hứng giọt từ tâm bất chợt
Những “cảm thông” sâu kín tận đáy hồn
Ta thắp lại niềm tin đã đánh mất
Soi tâm người và tự hỏi - thật không?
Mưa vỗ mặt từ ngày ta nằm Viện
Từng giọt thương giọt luyến bỏ đi hoang
Ta chìm lỉm vũng ưu tư tăm tối
Nghe quá xa Từ Quy gọi đại ngàn
Ngày ra Viện một mình ta lặng lẽ
Gói cô đơn, ráng gượng mắt môi cười
Các loại bịnh chiều ý ta giả bộ
Sân khấu tuồng được thiết lập đẹp ơi!
Ta tỉnh tỉnh…say say… nào ai biết
Ta khôn khôn, dại dại nào ai hay
Chỉ có ta mới thấy ta cùng tận
Cớ sao người biết được nỗi niềm này !?
Ta trang trọng những gì người đang thấy
Trong “cõi ta” dù cũng chỉ vô thường
Thật quý hiếm…dễ gì trong thường nhật
Ta có nơi gởi gắm những sầu vương
TUYỀN LINH
30.5.2022
No comments:
Post a Comment