XUÂN VẪN ĐÓ
Vâng, thưa em
Mùa Xuân vẫn đó
Chim hoa vẫn đó
Chỉ có anh là không đó mà thôi
Anh đang hướng mắt về vùng gió chướng
mây trôi
với xác hồn của một nụ hoa tầm gởi
Ai đã cho rằng Xuân là vĩnh cửu?
Anh đã tầm gởi theo xuân suốt đời
Vĩnh
cửu gì đâu?
Như giờ đây
anh đang hút những nhựa non giữa buổi
bình minh
nhưng thân xác anh đang chảy đầy dòng ác
tà thoi thóp.
Những ga nhỏ cuộc tình giờ nghe hiuu hắt
Cột mốc thời gian nào mà không mờ nhạt
tàn phai
Em đừng hỏi anh ngày mốt hay ngày mai
Có thể là dấu chấm hết chứ không là dấu
chấm phết
Chu kỳ luân hồi không là một dấu vết
có thể bôi đi trong ý muốn tử sinh
mà đã được định vị định hình trong con
đường nghiệp chướng
Vâng, Xuân vẫn đó
Xuân của đất trời, cứ vui đi mà hưởng
Rồi từ anh
đừng bao giờ tin tưởng
Xuân của đất trời là vĩnh cửu
mà chỉ là những ảo giác phỉnh gạt thôi
em!
TUYỀN LINH
No comments:
Post a Comment