Saturday, August 18, 2018

Hà Nội, tháng bảy ngâu về





Hà Nội, tháng bảy ngâu về

Liêu xiêu quán cóc vỉa hè
Tôi ngồi nghe vọng chú ve gọi mùa
Trời như chia cắt sớm, trưa
Tôi nhìn từng giọt ngâu vừa bay bay

Mắt tình bỗng lại vui lây
Em qua phố thị nhịp đầy nhịp lơi
Áo tà lụa trắng phất phơ
Tôi nhìn tôi tưởng tôi vừa hai mươi

Cớ chi em nở nụ cười
Cho tôi nghiêng ngửa cuộc đời phong sương
Xe qua xe lại đầy đường
Mà tôi chừng tưởng bướm hương chập chờn

Tôi qua bao chặng dốc đời
Gió sương bão táp rã rời thân đơn
Ấy mà một hạt tình thôi
Mọc lên cành nhánh hương đời trong tôi

Lòng buồn bỗng hóa ra vui
Yêu ơi Hà Nội, yêu luôn giọt mùa
Mưa ngâu tháng bảy em qua
Hồn tôi ngủ thiếp trong tà áo em

Cà phê từng giọt say mềm
Trong mơ nghe có tiếng em thì thầm
Lâm râm…ngâu mãi lâm râm…
Liêu xiêu quán cóc chôn chân tôi rồi !

Tuyền Linh
   2011

1 comment: