Đà Nẵng khuya
Gõ
chân đánh thức phố xưa
Nghiêng
nghiêng chiếc bóng như vừa chợp mơ
Bâng
quơ giây phút ngu ngơ
Vấp
phải quá khứ nghe ngờ ngợ đau
Sông
Hàn vỗ sóng lòng tôi
Thuyền
hoa niên bỗng khẽ bơi trong hồn
Giữa
khuya mà nhớ hoàng hôn
Nhớ
đò ngang, cập cửa hồn Đông Giang
Sơn
Trà mấy cụm phi lao
Rủ
làn gió biển vẫy chào tôi chăng ?
Tôi
nghe văng vẳng xa xăm
Guốc
ai lộc cộc gõ thầm đường xưa
Hồn
tôi chợt nắng chợt mưa
Giăng
đầy ký vãng như vừa hôm qua
Mắt
tình vọng nguyệt Sơn Trà
Tôi
nghe con sóng đập va tim mình
Tuyền Linh
No comments:
Post a Comment