Nỗi đau người dân Ukraine
Dỗ dành
Sức khỏe tôi,
tính từng ngày
Tấm thân lay
lắt…lắt lay…ngọn đèn
Tuổi chiều bóng
xế mây giăng
Ôm bao hoài bão
cố dằn thời gian
Những mong đừng
vội sang trang
Cho tôi có chút
thời gian dỗ dành
Dỗ ấu thơ, dỗ ngày xanh
Đừng buồn côi cút,
cam đành phận đau
Dỗ hoa niên, dỗ nỗi sầu
Mối tình vụng dại
đầu đời trót mang
Yêu đơn phương,
mộng lỡ làng
Ôm vào tiềm thức
trăm ngàn vết thương
Dỗ trái tim, dỗ tình nương
Thôi đừng oán hận
lệ vương tình mình
Dù cho bóng chẳng
theo hình
Trong tâm thức
vẫn có mình có ta
Dỗ cơn đau, dỗ tuổi già
Đừng hành thân
xác khi xa lìa trần
Dù đường xa hay
đường gần
Cho tôi đi
lẹ…đừng giần từng cơn
* * *
Nếu tôi còn chút
cầm hơi
Hãy cho tươi tỉnh
nhìn đời tới đâu
Nhìn lũ bành trướng giặc Tàu
Với bao tham vọng
tranh nhau biển trời
Nhìn chúng có nói giữ lời
Việt Nam Trung
Quốc đời đời anh em ?
Hay là đổi trắng
thay đen
Diễn tuồng tráo
trở lố lăng phỉnh lừa
Nhìn ra thế giới bên ngoài
Đạn bom, bom đạn
vẫn hoài giết nhau
Pa les tine - Is
ra el
Bao giờ dân được
bình yên sống hòa !
Nhìn trời đỏ lửa Ukraina
Nồi da xáo thịt
thật là thương tâm
Chỉ tội cho những
người dân
Màn trời chiếu
đất ngày đêm khấn cầu
Nhìn xem ai có phép mầu
Xóa hết binh biến,
cột đầu Ebola
Khi đó tôi chết
cũng là…
No con mắt ướt, nghiệm
ra cuộc đời
Buồn, vui trước
phút tắt hơi ? ? ?
Tuyền Linh
2014
Nỗi đau người Kurd
No comments:
Post a Comment