Chia Sớt Ngậm Ngùi
Giá tim xẻ được
làm đôi
Để anh chia sớt
ngậm ngùi với em
Chừ thì chân
yếu tay mềm
Tuổi đời chồng
chất, nợ duyên chất chồng
Áo cơm, cơm áo
đèo bòng
Làm sao cho vẹn
chữ tòng với nhau ?
Biết tình em
rất thâm sâu
Nhưng đời là
cuộc bể dâu đổi dời
Áo cơm – cơm áo
– phận người
Một thân đơn lẻ
khóc cười với ai ?
Tuổi già mình
hạc xương mai
Nay đau mai ốm
ai người cậy trông
Em trời Tây,
anh trời Đông
Thương nhau
chín núi mười sông cũng đành !
Đắng cay, cay
đắng trong lòng
Toàn là nỗi khổ
chất chồng lên nhau
Ngàn sau, nếu
được ngàn sau
Cũng xin đá nát
vàng phai tìm về
Giờ thì liễu
khuất sương che
Bên cầu trăng
rụng, lời thề nổi trôi
Giá tim cắt
được làm đôi
Thì em thấy nỗi
ngậm ngùi của anh
Tuyền Linh
No comments:
Post a Comment