Tôi đi vào chốn mịt mùng
Tôi qua trăm
ngọn tình sầu
Một tôi mờ mịt
giữa ngàn sắc hương
Hỏi em, em ở
phương Đông
Có trông thấy
bóng tình nhân tôi về ?
Hỏi em, em ở
phương Tây
Có nom thấy bóng
nhân tình tôi qua?
Sao em lại ngẩn
ngơ ra
Cho tôi là kẻ
cợt hoa đưa tình ?
Không không !
tôi chỉ một mình
Nổi trôi theo
một cuộc tình thế gian
Tôi tìm hạt bụi
trên không
Giọt sương trên
cỏ, tơ hồng trên mây
Tôi đi nhiều
tháng năm dài
Theo sông nước
chảy, theo bè mây trôi
Đường trần dù
quá xa xôi
Bước đời mải
miết nổi trôi không sờn
Tôi đi tìm cái
vững bền
Nào hay lạc chốn
khói sương mịt mùng
Ra đi gần hết
đời người
Vẫn chưa tìm
được nụ cười nhân gian
Trôi theo tuế
nguyệt đoạn tràng
Sương giăng
tuyết phủ, ôi làn phù vân !
Bước về sao quá
bâng khuâng
Từng hơi thở hụt
theo lần tà dương
Con đường phía
trước mù sương
Bàn chân lạc lối
nghe từng âm ba
Sóng tình càng
vỗ càng xa
Đưa lời nhân
ngãi trôi qua cuộc đời
Chừ đây cuối đất
cùng trời
Nhìn tà dương
khuất sau đồi mà đau
Tuyền Linh
02.5.2012
Bài thơ khá hay và tâm trạng mình rất thích!
ReplyDeleteTuấn Trung – Thiết kế
-------------------------------------------------------------------
• Xem chi tiết về Bảng giá chụp ảnh cưới
• Hoặc Bang gia chup anh cuoi