Phượng nhớ
Những cánh
phượng đầu mùa như vẫy gọi
Ta về đây tìm
lại dấu yêu xưa
Trường lớp cũ
nằm im thiêm thiếp ngủ
Mấy chục năm,
bao thương nhớ cho vừa !
Con ve nhỏ râm
ran trong nách lá
Ta mơ màng nghe
tiếng guốc ai khua
Sân trường vắng
mà sao nghe rôm rả
Tiếng nói cười như
thể mới hôm qua
Ký ức nặng ắp
đầy bao kỷ niệm
Cuộn phim đời lần
lượt lại hiện ra
Tà áo trắng
phất phơ trong gió thoảng
Mái tóc thề ôm
dáng ngọc kiêu sa
Từng bước nhẹ
tay che nghiêng vành nón
Em thẹn thùng e
ấp lấy cặp che
Khi con nắng
hỗn hào hôn lên má
Lũ chim hùa
trêu ghẹo trên cành me
Tiếng thời gian
cựa mình khe khẽ gọi
Em có nghe mùa
hạ cũ đi về
Ngàn mắt phượng
rưng rưng ngày xa cách
Như thắp lên
bao nỗi nhớ lê thê
Trong khoảnh
khắc giữa cõi hư và thực
Ta mơ màng níu
cành phượng đong đưa
Em có gặp giấc
mơ mùa hạ cũ
Cất giùm ta tình
vụng dại năm xưa ?
Tuyền Linh
No comments:
Post a Comment