Em Từ Lục Bát Bước Ra
1.
Em từ lục bát
bước ra
Bàn chân khuê các
đàn hòa thanh âm
Tóc mây ủ mộng
thi cầm
Đàn tương tư bỗng
khóc thầm phím tơ
Điệu hư phù trỗi
bơ thờ
Hồn ta chừ biết
so tơ phím nào ?
Nửa đời tình đã
hư hao
Năm cung chín
bậc, tình nào cho em ?
2.
Tình nào tìm lại
hoa niên
Tình nào tránh
khỏi lụy phiền cho nhau
Ngàn năm trước,
trăm năm sau
Câu thơ viết
mãi…chữ sầu vẫn đeo
Rồi ra nắng sớm
mưa chiều
Hắt hiu tuổi mộng,
đìu hiu uất trầm
Chỉ là một chấm…xa
xăm
Tan trong hư ảo
khuất tầm nhân gian
3.
Câu thơ chẳng
chịu xuống hàng
Theo chi theo
mãi bước nàng đi ra
Em từ lục bát
kiêu sa
Khiến thơ hóa
bướm la đà dưới chân
Đàn trầm lại
trỗi cung ngân
Năm cung chín
bậc tím bầm tương tư
Nghiệp duyên
đeo mãi phận người
Tình chàng dạ
thiếp, nẻo đời mang mang…
Tuyền Linh
No comments:
Post a Comment