Cảm tác Quỳnh đêm
Nén nhang cho hiền thê
Lời Bướm
Lối xưa còn đậm dấu hài
Hương xưa còn quyện…mãi hoài cô đơn…
Chập chờn én liệng vờn Xuân
Riêng ta cảm thấy nỗi buồn vắng xa
Cũng mang kiếp bướm đời hoa
Trời xanh chẳng để cho ta gặp mình
Xuân về hoa bướm trao tình
Tìm đâu cho thấy bóng Quỳnh, Quỳnh
ơi !
Buồn thay vật đổi sao dời
Tủi thân phận bướm, ngậm ngùi hồn
hoa
Lời Quỳnh
Trót sinh nhằm kiếp hoa đêm
Cảm thương chàng với mối tình thủy
chung
Cho dù năm tháng còn Xuân
Âm, Dương cách trở dễ chừng gặp
nhau !
Đã nằm trong cuộc bể dâu
Chàng non thiếp biển biết đâu mà
tìm
Thôi thì duyên nợ ba sinh
Lòng chàng dạ thiếp xin dành kiếp
sau !
Và…Ta
Và ta nghe Bướm nhìn Quỳnh
Ngổn ngang trăm nỗi chạnh mình ngổn
ngang
Nửa vầng trăng sáng- đeo tang
Nửa vầng trăng lặn- theo Nàng quy
tiên
Mỗi bên là mỗi ưu phiền
Mỗi người mang nỗi niềm riêng đợi
chờ
Nhớ Nàng, bầu rượu túi thơ
Ngắm hoa vịnh cảnh hững hờ gối chăn
Chừ đây bên đóa Quỳnh đêm
Ta nghe hương thoảng bay lên…có
Nàng !
Tuyền Linh
No comments:
Post a Comment