Wednesday, December 25, 2019

quán cóc




 quán cóc

tôi ngồi quán cóc vỉa hè
giữa Hà Nội phố vuốt ve mắt tình
lặng nhìn nữ tú nam thanh
tôi mơ Hà Nội có mình có ta

trong tôi một nỗi thiết tha
mọc lên cành nhánh trổ hoa ven đường
phố phường Hà Nội mờ sương
liêu xiêu quán cóc như dường chiêm bao

tiếng người cười nói lao xao
tay trong tay ấm nghe nao nức lòng
tháng chạp Hà Nội tiết đông
ngồi nơi quán cóc mà mong giấc nồng

chiêm bao nào ấm chỗ nằm ?
tôi ngồi hứng gió phù trầm thổi qua
nhấp từng ngụm nhỏ phin pha
để nghe chất đắng đi qua cửa hồn

hình như giọng nói vô ngôn
trong tôi an ủi tâm hồn tôi đây
xót tôi…xót tuổi hao gầy
tôi rời quán cóc giữa ngày hóa đêm

tuyền linh

Saturday, December 21, 2019

Ở ĐÂU EM KHÁT MÔI CHỜ



 Ở ĐÂU EM KHÁT MÔI CHỜ

Ta không biết sợi tình nào cột buộc
Phím tơ nào chuyển nhịp trái tim em
Khiến suối tóc mây trôi không định hướng
Khát môi chờ vàng ảo giác tình lên

Em chợt khóc chợt cười, ai biết được
Ta chợt say chợt tỉnh, chỉ vì đâu
Chút xiêm y chán tấm thân ngà ngọc
Ôi, ta nghe xa xót nỗi nhức đau…!

Em có biết nỗi tình ta khép kín
Vết xước đau thường nhật xéo hồn nầy?
Ta và Em – hai mảnh đời trôi dạt
Trên sóng đời bàng bạc sắc buồn lây

Em ráng mở mắt tình xanh lá biếc
Ta nhịn đau lướt tay phím lệ đàn
Biết đâu đó giữa tịch nhiên hòa nhịp
Ta và Em dìu cung bậc Xuân sang !

Thế em nhé, ngày mai trời lại sáng
Chim reo ca, hoa đua nở đón mùa
Xóa chôn hết những vệt đời tối ẩm
Suýt làm ta chìm thẳm biển tình đêm

Tuyền Linh
2019

Monday, December 16, 2019

LỜI CỦA MÙA ĐÔNG



LỜI CỦA MÙA ĐÔNG

Hình như em về Cố Quận
Khi đông vừa ngấp nghé sang
Hàng cây phất phơ gió chướng
Biết tình có bị lỡ làng?

Yêu em từ thu vàng lá
Nỗi niềm theo gió heo may
Mắt tình ngóng trông đông lại
Giấc mơ tình lỡ tù đày

Trao em tình yêu bất tận
Trái tim ấp ủ mộng lòng
Chỉ chờ em cho hy vọng
Là anh ấm cả mùa đông

Vũng Liêm, Vĩnh Long rộn rã
Ngôi cao Chúa sắp giáng trần
Đường tình vẫn sao lận đận
Chúa ơi, Chúa thấy con không?

Lạy Chúa con người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa trên cao
No- el sắp về đây đó
Lẽ nào con mãi lao đao…! ?

Tuyền Linh

Thursday, December 5, 2019

ĐÔNG VỀ



Đông Về

Đông về mãi tận non xanh
Sáng nay thức dậy thấy cành trơ phơi
Con chim bay lượn trên trời
Cũng chao đảo cánh muốn rơi lộn vòng

Đông về nhuộm trắng đầu non
Sương sa tuyết phủ cõi hồn ngẩn ngơ
Bây giờ cho đến bao giờ
Chữ duyên chữ nợ thôi mờ mắt trông ?

Đông về tuyết chắn nối vòng
Rồi tan như chuyện có không nhân tình
Tại sao bóng chẳng theo hình
Để cho ai mãi khóc tình Tố Như ? (*)

Đông về gió thổi mây đưa
Ôi, sao thương quá giọt mưa trong lòng !
Rơi hoài vào chốn hư không
Hỏi còn gì nữa trên nhân thế nầy ?

Đông về nhạn lạc xa bầy
Hỡi ơi, nhân ảnh mây bay cuối trời !
Trăm năm người mãi xa người
Nhìn cơn bấc thổi, khóc cười với ai ?

Tuyền Linh


(*) Tân khoa Nguyễn Tố Như và nàng Cầm

Monday, December 2, 2019

VỌNG TRI ÂM


VỌNG TRI ÂM

Khi ngón phím lượn lờ lên cung bậc
Là khi tình trầm ẩn nhịp rơi rơi
Em có biết thời khắc nầy ta nhớ ?
Ai bên ta tri âm những rụng rời…! ?

Ta lẻ loi lời vô ngôn âm sắc
Gía có em đồng cảm chuỗi thanh âm
Vui biết mấy…hạnh phúc ta biết mấy…!
Dù phím tơ đang cung bậc khóc thầm

Mưa sa mãi mười ngón gầy lướt phím
Thanh âm buồn tan loãng vào hư không
Giữa tịch nhiên, ước gì em xuất hiện
Hứng giùm ta giọt trầm lắng hoàng hôn

Em vẫn đó, ta vẫn đây, nghìn trùng cách
Biết bao giờ hòa quyện khúc tương giao !
Rưng rức mãi tơ chùng đàn phím lạc
Ôi, cớ sao nước mắt cứ dâng trào…!

Tuyền Linh
01.12.19