Trầm khúc tháng chạp
Thì ra mọi điều khó đến thế ư?
Muốn làm người tốt nghe ra cũng
không dễ
Tôi vác nỗi buồn đi trên con đường
907
Thấy hai bên đường ruộng lúa vẫn
xanh um
Những bụi lác vươn cao hứng ánh
mặt trời
Như vẫy chào một ngày lên tươi đẹp
Tôi nghĩ “ thiên địa vạn vật đồng
nhất thể “
Sao tôi cứ mãi là tôi?
Tôi không được quyền tươi vui như
ngọn lác kia ư?
Sao những u trầm cứ đè nặng lên
tim tôi
Những mạch máu ran ran không muốn
xuôi theo dòng chảy
Những lời vô ngôn cũng bị nghẽn
từ đầu nguồn tâm thất
Làm sao tôi tâm sự với ai được bây
giờ ! ?
Muốn làm người tốt mà khó đến vậy
ư?
Sao làm người xấu lại dễ thế !
Những nghịch lý nào cản đường tôi
đi tới
để thực thi tâm niệm đã ươm mầm?
những mầm non đang bén rễ từ “ tâm
“
chờ vươn lên giữa bầu trời thiện
ái
Tôi lầm lũi đi về, qua cầu Phong
Thới
chiếc cầu đã đưa tôi về bến đỗ
cuối cùng
Thoáng trong đầu những suy nghĩ
mông lung…
Ôi, làm người tốt sao mà khó thế
! ! !
Tuyền Linh
26, tháng chạp Mậu Tuất