Wednesday, October 31, 2018

Cổ cao 3 ngấn






Cổ Cao 3 Ngấn

Hỡi em đang đi ven hồ
Có nghe thông biếc rì rào điều chi ?
Ơ kìa ! sao lầm lũi đi
Trống trường chưa điểm, vội gì hở em !

Háy ai ? trước lạ sau quen
Hồn anh đang núp trong khăn em quàng
Thật mà ! anh không dối gian
Không tin em mở khăn quàng ra xem

Cổ em ba ngấn trắng tinh
Một son ruồi đỏ điểm trên gáy ngà
Người ta thường bảo đàn bà
Cổ cao ba ngấn giàu sang ba đời

Anh nói có đúng không nào ?
Cho anh xin một lời chào đi em
Sao đi chẳng ngước mắt lên
Nhìn chi chằm chặp một bên lề đường

Đà Lạt sáng sớm mù sương
Em đi tỉnh táo kẻo vương gót hài
Thật đó, anh nói không sai
Lỡ vấp ngã, sẽ đổ thừa tại anh

Lấy chi để anh bắt đền
Đền em túm muối đi kèm trái me ?
Đền em hai hủ yaourt  ?
Đền em hai trái ô mai ngọt bùi ?
Đền em quả ổi chín mùi ?
Đền em viên kẹo cây kem vỉa hè ?
Đền em cái gốc phượng ve
Khắc tên hai đứa để hè có nhau ?
Đền em một mâm trầu cau
Hai chai rượu lễ cùng trầu têm vôi ?

Kìa…kìa…! trống giục liên hồi
Thôi, em vào lớp hạ hồi giải phân
Mỗi ngày gặp em một lần
Là anh đã thấy trăm năm hiện về

Tuyền Linh
1980

Tuesday, October 30, 2018

Bâng quơ



Bâng quơ

Này em, đường dốc mưa trơn
Đi đâu mà đánh hai chân liên hồi
Vào đây nghỉ tí đã nào !
Cho anh gởi một lời chào được không ?

Mùa này Đà Lạt mưa giông
Cặp ôm ngang ngực ướt dầm đó em
Thương ơi, đôi bàn tay mềm
Phải chi nguệch ngoạc cho anh vài dòng
Để anh đỡ nhớ đỡ mong
Để anh khỏi đứng long ngong đợi hoài

Em qua thơm ngát hương lài
Mây đan suối tóc, trăng cài lược hoa
Bước chân khuê các lụa là
Thơ anh ngủ thiếp trong tà áo bay
Ngủ đêm rồi lại ngủ ngày
Lơ mơ chẳng nhớ đường về mô tê

Chừng nào em đi học về
Lay giùm giấc ngủ khi cơn mê đầy ?
Dẫu trăm năm hay một ngày
Cũng là mơ ước giăng đầy hồn anh

Tuyền Linh
1978


Hoa Phù Dung





Đóa hoa Phù Dung được rất nhiều người yêu thích bởi vẻ đẹp tinh tế, đáng yêu của nó. Buổi sáng hoa Phù Dung nở ra có màu trắng thanh khiết, đến trưa từ từ chuyển sang hồng rồi hồng đậm… Xinh đẹp yêu kiều là thế tuy nhiên ít ai biết được rằng đóa hoa Phù Dung gắn liền với cuộc đời của một nàng tiên nữ tội nghiệp, long đong về tình duyên. Phù Dung sớm nở tối đã tàn cũng vì muốn bỏ mặc nhân gian sầu thế để quên đi nỗi muộn phiền…
Truyền thuyết về hoa phù dung rất cảm động và dài dòng. Có dịp, xin sẽ kể rõ để quý đọc giả nghe.

Hoa Phù Dung

Mặc người gán ghép em sao
Thay lòng, đổi dạ, biết bao danh từ…
Riêng ta vẫn mãi u hoài
Nhìn em rũ cánh xếp đài về Tiên

Yêu ơi, buổi sáng trinh nguyên
Trắng màu thanh khiết diễm tình giai nhân
Trưa hồng cười nụ tình quân
Chiều loang sắc máu đỏ bầm trái tim (*)

Xót xa ôm kín nỗi niềm
Lụi tàn vào sự lãng quên của đời
Em theo nắng gió lên trời
Kéo theo bao nỗi đầy vơi trong lòng

Em gặp ta đúng một ngày
Một ngày chưa kịp tỏ bày tâm tư
Sáng, trưa, chiều sẫm dâng đời
Sắc hương em đó ngàn lời tôn vinh

Em là tuyệt sắc giai nhân
Tiếc đời ngắn ngủi, tình trần mong manh
Mộng ta đành phải dỗ dành
Nuôi trong lục bát nằm canh sương mùa

Chờ khi trời đất giao hòa
Em về nối lại tình ta vẹn nguyền ?
Mong em ngày tháng lên Tiên
Rũ cho sạch hết ưu phiền trần gian

Tuyền Linh

(*) Hoa Phù Dung thay đổi màu sắc từ sáng đến chiều ( sáng Trắng, trưa Hồng, chiều Đỏ bầm để chờ lụi tàn trong hoàng hôn )

Monday, October 29, 2018

Tâm sự với hoa mai nở sớm




Mới 20 tháng 9 âm lịch Mậu Tuất mà các cây mai nhà tôi đã trổ bông hết rồi. Xuân đến với tôi sớm thế ư? Hay Xuân lại trêu ghẹo tôi vì những lửng lơ trong tâm hồn tôi chưa rũ bỏ hết được. Hay nàng Mai muốn nói với tôi: “ Nuôi chi con tim không tuổi để giấc ngủ không bình yên, đời biết bao nhiêu nàng hoa đang muốn mỉm cười với bạn “. Vâng, cám ơn nàng Mai đã sớm cho tôi thấy Xuân ! Xuân của đất trời và Xuân cả trong lòng tôi. Thật là diệu kỳ !

Tâm sự hoa mai nở sớm

Em đang cười…tập anh cười ?
Cho anh có chút vàng tươi sắc màu
Lâu rồi, lòng đã…rất lâu
Tắt đi mất nụ cười vui  xuân về

Bão lòng hành hạ cơn mê
Đời anh phận bóng chẳng hề bên nhau
Mỗi người mỗi cõi thương đau
Kẻ buồn Âm phủ người sầu Dương gian

Bao năm đứng ở bên đàng
Nhìn xuân khoe sắc dạ càng thêm đau
Hôm nay trăm sắc nghìn màu
Mai vàng nhoẽn nụ xoa sầu nhân gian

Em cười xinh… rất Thiên Đàng !
Anh xin thắp vội hai hàng nến thương
Nụ tình nở khắp muôn phương
Nở trong tâm thức khai đường anh đi

Mai vàng ơi, lòng khắc ghi
Mừng em nở vội…xuân thì nơi nơi…!

Tuyền Linh

Saturday, October 27, 2018

Phượng tím Đà Lạt




Phượng tím Đà Lạt

Em về Đà Lạt sáu hai ? (*)
Điểm tô nhan sắc buộc cài nhân gian
Em qua khắp phố khắp làng
Khiến bao du khách ngỡ ngàng sắc hoa

Em không là tím hoa cà
Cũng không tím Huế mà là tím…thương
Tôi xin một chút hoang đường
Mai xa Đà Lạt còn vương vấn tình

Sắc hoa màu tím lung linh
Đi vào tâm thức chuyện mình với ta
Đà Lạt muôn sắc ngàn hoa
Nhưng em dị biệt nhìn là rất riêng

Chút tình lãng mạn không tên
Cái màu dễ nhớ khó quên mất rồi !
Tím e ấp, tím cả trời
Mai xa Đà Lạt đầy vơi nỗi niềm

Tôi từng qua cả trăm miền
Vẫn lưu luyến mãi vùng thiêng đất nầy
Màu hoa phượng tím còn đây
Cánh hoa nhỏ ấy chứa đầy chiêm bao

Tuyền Linh

(*) Cây phượng tím do kỹ sư Lương Văn Sáu ( Hội viên Hội hoa hồng Pháp ) đem về Đà Lạt gầy giống năm 1962.

Friday, October 26, 2018

Cụm hoa lài và Tôi




Trước đây ba năm, tôi mua một rọ hoa lài về nhà để trồng. Tôi vốn mê hoa, gặp hoa lài tôi càng mê hơn. Hoa lài, ngoài sắc đẹp trắng trong dịu hiền, còn cho tôi thưởng thức hương thơm ngạt ngào mỗi sáng. Sáng nào cũng vậy, nàng luôn cho tôi những năm, bảy hoa để bỏ vào ấm trà móc câu thơm phức đậm đà. Thật sảng khoái mỗi sáng nhâm nhi ngụm trà hoa lài nhà tôi.
Với tôi, mỗi nàng hoa là một người tình – người tình chung thủy không bao giờ mất. Bởi thế, hễ hoa vui là tôi vui, hoa buồn thì tôi cũng buồn theo hoa. Chúng tôi tuy hai mà là một. Chúng tôi nương nhau để sống, để cùng nhau hướng đến chân, thiện, mỹ.

Cụm hoa lài và Tôi

Nhìn em…anh biết em buồn
Trinh nguyên nõn nụ dập vùi vì mưa
Chỉ cần cơn gió phủ đưa
Là em nghiêng ngã sớm trưa tạ tàn
Huống gì lốc gió phũ phàng
Suốt đêm suốt buổi em càng thảm thương
Em cố nép góc sân vườn
Vẫn không tránh khỏi gió sương dập vùi
Đời em được mấy lần vui?
Để anh phải mãi ngậm ngùi thế sao…!
Thôi, em vươn dậy đi nào !
Bình minh đang vẫy tay chào chúng ta
Sương mai chẳng phải phù hoa
Long lanh từng hạt điểm trang hương mùa
Tay nâng cánh trắng gió lùa
Anh như ngây ngất hương lài thoảng đưa…
Rồi sẽ qua…sẽ qua thôi…!
Chẳng gì tồn đọng lâu dài đâu em
Vẫn trang nhan sắc trắng trong
Vẫn em mỗi sáng ngóng hong tơ trời
Vẫn anh nâng cánh hoa tươi
Như trong tiền kiếp gọi mời tình lên
Vẫn là anh, vẫn là em
Trao nhau hương ngát bên thềm nhà đây
Quý nhau một thoáng buồn lây
Thương nhau những lúc đọa đày… bên nhau
Dù bão táp, dù gió lay
Dễ gì phai được tình đầy đôi ta ! ?

Tuyền Linh
   2018

TÌNH EM - YOUTUBE

TÌNH EM
Thơ: Mặc Khách
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Ca sĩ: Nguyên Trường

HỒN THU


HỒN THU
Luân Hoán
@
bước chân dọc theo tháng mười
em treo lơ lửng nụ cười sau lưng
con đường nóng rực dưới chân
ngẩng đầu bụi đất lâng lâng ngóng nhìn
lá đang reo chợt làm thinh
gió tinh nghịch thổi rung rinh tơ vàng
em bao trùm cả không gian
lộng lẫy kiều diễm sắc nhan người trần
không tiên phật chẳng thánh thần
em thơm da thịt xương gân dịu dàng
phong lưu mắt liếc ngỡ ngàng
sùng bái lấn át sỗ sàng mưu toan
mênh mông cảnh sắc thu vàng
hữu tình hữu thể em tràn lan thơ
không tà ý cũng si khờ
tôi đờ đẫn với hư vô sững chừng
Luân Hoán
20.36- 25.10.2018


Lụy thôi...!

Mênh mông đất rộng trời cao
Mùa thu bẽn lẽn nép chào em qua
Dù che đồi núi phù hoa
Vàng bay trải thảm mượn tà huy phơi
Nói chi cũng chẳng thành lời
Cái ngôn ngữ ấy…muôn đời lụy thôi !

Tuyền Linh
   26.10.18

Thursday, October 25, 2018

Tám....!


 Tám….!
Nhỏ to…to nhỏ…chuyện gì
Không ngoài trong trắng…xuân thì trắng trong…?
Mốt mai có kẻ trăm năm
Làm sao ai biết thì thầm hôm nay?
Tà lụa bạch, nhánh chân mày
Phất phơ điểm ngọn tóc mai trễ tràng

Mười hai bến nước đò sang
Sẽ là tiếc đứt ruột gan , lỡ…đò !

Tuyền Linh

Monday, October 22, 2018

Lời tình mùa thu


Lời Tình Mùa Thu

Tưởng chừng như đã trôi xa
Tưởng chừng như đã nhạt nhòa khói sương
Tưởng chừng giọt nắng vô thường
Đã tan loãng mất trong hương thu về

Ngờ đâu bãi cát cồn khe
Lại còn râm rĩ lời ve tự tình
Trong như giọt nắng thủy tinh
Buồn như gió hú đầu ghềnh cuối sông

Xa nghe mà rối tơ lòng
Bỗng thương, bỗng nhớ, bỗng mong, bỗng chờ
Bỗng thu vàng rụng bơ vơ
Bỗng hồn lãng đãng vật vờ sắc thu

Con tim vùi chốn thâm u
Bỗng dưng thức giấc ngậm ngùi xót xa
Em ơi, muôn dặm cách xa
Làm sao thuyền mộng về qua bến tình ! ?

Tuyền Linh

Sunday, October 14, 2018

Tâm sự với hoa dại vườn nhà



Tâm sự với hoa dại vườn nhà

Mắt tình, ta mở liu riu
Nhìn em tím ngắt thiếu điều rớt tim
Sầu ta quá khứ tạm yên
Bỗng dưng thức giấc trong tiềm thức đau

Em khoe chi những cánh sầu
Tím thương…tím nhớ…tím màu ái ân
Một ta, đã lắm phong trần
Về đây núp bóng yên thân cuộc đời

Chừ em khơi dậy lòng đau
Rưng rưng sắc tím nhuộm màu thời gian
Em tên gì, mà dung nhan
Tinh mơ khoe sắc, chiều tàn tạ luôn?

Ta từng yêu cánh phù dung (*)
Nay gặp em nữa… dễ chừng yên thân
Xin em đừng xích lại gần
Tim ta không tuổi sẽ “ lần “ đường yêu

Đời ta nắng sớm mưa chiều
Lang thang khắp nẻo như diều đứt dây
Cớ chi lại gặp em đây
Tinh mơ mỉm nụ, chiều quay lưng về…

Mặc ta, cứ thế ngậm ngùi
Còn  em, cứ thế cười vui giữa đời
Biết trách ai? Trách ông trời
Sao cho ta gặp Em nơi chốn nầy ! ?

Tuyền Linh
2018

(*) Hoa phù dung, sáng nở chiều tàn.

Wednesday, October 3, 2018

Cung Bậc Ngọt Mềm


tình đang lên cung bậc
em mạnh dạn bước lên
hư không… còn xa lắm !
hiện thực… đang ngọt mềm

tuyền linh

Tuesday, October 2, 2018

Trở Về


Trở về
 Ta về quê mẹ đêm nay
Đèn ga xe lửa tròn xoe mắt nhìn
Còi tàu giục thúc con tim
Bánh xe ken két “ phanh “ tìm dấu xưa
Lòng ta nghe đã đổ mưa
Dụi con mắt ướt như vừa chợp mơ
Sân ga kẻ đợi người chờ
Ta ôm một nỗi bơ vơ đứng nhìn
Đường Hoàng Hoa Thám lặng im
Hình như đường đã không nhìn ra ta
Bao năm lê gót phương xa
Nay về Đà Nẵng như là chiêm bao
Nguyễn Hoàng, Lệ Lợi chừ sao
Dấu chân ta để phương nào đường xưa ?
Lần từng bước nặng phố khuya
Một con dơi nhỏ vèo treo qua đầu
Thức ta ký ức đêm sâu
Trụ đèn hắt ngọn đèn sau nhắc chừng
Nhắc ta quán Diệp Hải Dung
Là nơi điểm hẹn nghe chừng khó quên
Những chiều buồn lén không tên
Giọt cà phê Hạ… nhỏ lên nỗi niềm
Ngã Năm chè đậu ngọt mềm
Ngọt dòng lưu bút, ngọt thèm môi trao
Chừ đây bước thấp bước cao
Giữa khuya hiu hắt lối nào dẫn đưa ?
Đưa ta về lại trường xưa
Gặp Thầy, gặp bạn cho vừa nhớ mong
Ta về cõng phận long đong
Hồn đang lặn ngụp trên dòng Hàn giang
Trong ta một cõi hoang tàn
Ta đang đi giữa hai hàng lệ ta

Tuyền Linh
    2018